Tôi ngồi đây đợi hình bóng người con gái! Mà chưa hề biết mặt! Một tình cảm trong sáng và thanh cao chứa đựng trong trái tim nồng ấm! Tôi yêu ư! Không đó không phải tình yêu! Đó là cái cảm giác ấm áp của gia đình! Một cô em gái!
Cô em gái trong trắng thanh thiết như một cánh hồng trong sương sớm đang khoe sắc giữa những muôn trùng cạm bẩy của cuộc sống!
Tôi vẫn thường ngồi trên nghế hàng giờ mặc cho bao nhiêu lá thu có rơi trước mặt để tưởng tượng về em! Và nghỉ xem có thể tìm cách nào có thể giúp em tránh khỏi những cạm bẩy kia! Tôi không biết rằng em có coi tôi là anh trai hay không nhưng tôi đã tự cho là anh trai của em!
Mỗi khi em buồn hãy trò chuyện cùng Tôi! Tôi không dám chắc sẻ làm cho em vui nhưng Tôi biết chắc có thể sẻ chia nổi buồn cùng em!