CÀ PHÊ LÒNG
(Tặng một người bạn single mom)
Em gối nỗi buồn lên góc phố nghiêng
So le theo từng hạt nắng
Ly cà phê lạnh lùng chát đắng
Em lặng lẽ pha cho đúng vị của mình
Đứa bé tung tăng
Se lòng em vô tình chạm vào câu thơ ngày cũ
Năm ngón trên tay chia đều quá khứ
Em giữ lại cho mình hơn một nửa chông chênh
Gió ngược lòng …chia em với mong manh
Cà phê Sài gòn miên man nhòa mắt phố
Bàn chân em âm thầm nắng vỡ
Bước qua muộn phiền, đón hơi ấm ngày mai..
Nếu một ngày em đến với ai
Người đó sẽ hạnh phúc hơn hai lần người khác
Trái tim vơi đầy, xốn xang, khao khát
Được em yêu..
và một phần máu thịt của em yêu.
Tin anh đi, rạng rỡ những buổi chiều!