Trễ rồi, vẫn chúc, muộn mà vẫn phê!
Trễ rồi, vẫn chúc, muộn mà vẫn phê!
Điều đó rồi cũng qua đi!
Phu sinh (16-10-2011)
Vũng Tàu... Tầm phào ký (TT)
Thông thường việc quyết định cho đi du lịch, chọn tour đều do sếp quyết định nên nhiều khi cứ tưởng thế là phù hợp với lính nhưng thực tế lại chẳng được thế!
Kỳ này, sếp chọn tour nghe khá hấp dẫn, có tổ chức thi karaoke rồi đốt lửa trại, tham quan... hoành xì tráng....
Ừ... Cũng có karaoke
List đăng ký dài hơn 20 dòng, mới được 5 dòng thì sếp đứng dậy... dĩ nhiên là kéo theo 1 đám tùy tùng... đi xem... đua chó.
Không còn sếp, tự nhiên cuộc thi bị phá sản và HDV chuyển liền sang mục 2...
Đốt lửa trại...
Vụ này theo kinh nghiệm chiến trường của Gã thì chỉ hợp với sinh viên học sinh, với dân đi làm, dù trẻ hay già cũng nhanh chóng bị phá sản! Thế là chỉ chơi được vài trò là giải tán.
Cái trò mà dân đi làm thích nhất chỉ có..... NHẬU!!!!!
Buổi chiều vừa đến VT là bày trận ngay
Sáng hôm sau, ăn sáng xong chỉ có 1/2 quân số đi lên tượng chúa, còn lại gom tụ tiếp
Hứng gió biển, tắm biển rồi nhâm nhi là... đệ nhất khoái
Đệ nhị khoái là được.... ngắm...
Trình chộp lén dỏm quá.... nên bị đối tượng phát hiện ngay...
Xế hộp (của ngườ ita) đẹp wá mờ hổng có MaSa để mượn chưn dài nên đành lấy mẫu nhí tạm!!!
Toàn bộ quân được sếp dàn trận nghỉ mát
Tàn quân bát nháo chuẩn bị lên đường dzìa nhà
Túm lại, nhu cầu của sếp hổng có giống của lính nên hiệu quả tour hổng cao nhưng hổng sao cả, vẫn có thể tùy cơ ứng biến rốt cuộc thì cũng vui cả làng....
20-10-2011
Phù Sinh
Ban Mai (23-10-2011),Emanuel (20-10-2011),Lão K (25-10-2011),Marat Safin (25-10-2011),Sheiran (26-10-2011)
Vừa đọc và nghe phần trình diễn của cậu bé Uudam, cũng may có phần dịch mới hiểu nội dung.
Nhớ lần cảm xúc dâng trong lòng của gã khi dự 1 đám cưới thằng em họ (đã kể trong blog). Nhất là tối vừa rồi, đưa bé con đến coi (vụ này là bé con dám tự đăng ký với nhà trường không thèm xin phép bố mẹ) buổi khai mạc "Hội khỏe Phù Đổng Thành Phố Hồ Chí Minh" tổ chức ở sân Phú Thọ.
Lâu thật lâu gã mới lại tham dự những buổi lễ dạng này, mặc dù cũng có vài hạt sạn trong suốt chương trình nhưng phải công nhận buổi lễ được tổ chức quy củ và hoành tráng, nhất là những bài hát được chọn để biểu diễn. Với không khí buổi lễ, với mục đích của buổi lễ, những bài hát đó làm sống dậy niềm tự hào dân tộc, khí thế hào hùng của tuổi trẻ....
Phải công nhận 1 điều sự tác động của hoàn cảnh vào cảm xúc cực lớn khi nó được đặt vào đúng nơi đúng chổ. Chẳng trách tại sao lại có những cú ... sét chết người... mà đứng ngoài sẽ không bao giờ hiểu nỗi và không thể nào lý giải nỗi tại sao????
Ban Mai (23-10-2011),Lão K (26-10-2011),Marat Safin (25-10-2011),Sheiran (26-10-2011),TeacherABC (23-10-2011)
.
Đơn giản đó là bị sét đánh trúng nên tự đưa chìa khóa trái tim cho đối phương và thế là đành chịu chui xuống địa ngục của tình yêu
Last edited by thuphong; 23-10-2011 at 02:02 PM.
Sẽ còn có ngày mai
Ban Mai (23-10-2011),Marat Safin (25-10-2011),Phu sinh (23-10-2011),TeacherABC (23-10-2011)
Marat Safin (25-10-2011),thuphong (25-10-2011)
Tầm phào sau một cuộc nhậu
Suốt một ngày cùng mấy đứa em phụ mẹ già dọn nhà, đang phờ cả người thì điện thoại reo:
- "Chú ơi! Cty ... giao hàng xếp ở đâu???"
Ngó vào cái mô bì, nếu đi làm thì cũng đến giờ về, bực quá quạt luôn:
- "Gọi sếp mà hỏi đi, thích mua là mua không thèm báo tiếng nào để còn chuẩn bị chổ, chú không biết chi hết, đi mà hỏi sếp ấy...", nói xong tắt cái bụp.
Chừng 3' sau, lại reo, số lạ hoắc, tưởng tay lính đó gọi, lấy hơi định hầm hầm tiếp thì giọng oanh vàng lảnh lót trong điện thoại:
- "Hi lão huynh! Rảnh hông đi nhậu nè, lâu quá chưa gặp lão huynh!", hên quá bởi gã thuộc loại chậm phát triển về cái vụ nhận dạng qua giọng nói và cũng bởi gã cũng chỉ xưng huynh muội với duy nhất 2 người nên mới nhận ra ngay là ai.
Hì... Dọn suốt ngày uể oải, đồ khuân cũng gần hết nên không chần chừ từ chối như mọi khi nữa. Thế là vẫn 1 bộ soọc áo thun phi ra điểm hẹn. Chỉ có cặp của muội và cặp của em cộng thêm gã nữa là 5 người, ngồi lề đường hưởng không khí tự nhiên, lai rai... và huyên thuyên đủ thứ trên trời dưới đất.
Gã vốn ít nói và suốt ngày chỉ ru rú ở ốc đảo NR, chàng của muội thì như đã tự thú "không hiểu sao từ lúc đạt "mục tiêu" rồi, giờ chỉ khoái "thực tế" thôi, lười vào mạng post bài lắm cơ", nàng của em chỉ quen mọi người ngoài thực nên phần lớn thời gian chỉ có muội và em nói, mà nhờ thế cũng biết lắm chuyện vui buồn trớ trêu của cái mạng ảo.
Hài... 2 muội giờ bận bịu với rum của 2 muội, chàng của muội thì hết hứng thú vào mạng, em với bản tính phiêu lưu lại thích trêu ghẹo nên khoái lang thang chốn đô hội hơn là dừng chân nơi ốc đảo, những người còn lại mục đích có lẽ đã đổi thay nên dẫu vẫn gặp nhau ngoài đời đấy, thi thoảng vẫn ghé về ốc đảo đấy nhưng... có lẽ là...
Cảm nhận dầu gì đi nữa vẫn rất chủ quan của riêng gã nên có chi cũng xin đại xá cho gã nhá!!!!!
25-10-2011
Phù Sinh
Boulevard (25-10-2011),Lão K (26-10-2011),Marat Safin (25-10-2011),MinhThy (25-10-2011),Nhím con (27-10-2011),Sheiran (26-10-2011),TeacherABC (25-10-2011),thuphong (25-10-2011)
Chỉ có Gã là trung thành với ốc đảo NR nhất. Hoan hô đại ca ! Đợt này em bận công việc kinh khủng nên không còn tâm trạng post bài nhưng vẫn thi thoảng chạy vô chạy vào NR. hihi.. Iu đại ca nhất nhà! Nịnh tí để khỏi bị mắng mỏ...
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)