Trích dẫn của
kehotro
Frrest Gump.
Trên màn hình hiện ra cảnh FG quay trở lại vác từng đồng đội vượt ra khỏi vùng nguy hiểm. Đến lúc tìm được người bạn thân Bubba, bế Bubba cố thoát ra khỏi vùng oanh tạc, Bubba bị thương quá nặng và chết trên tay FG. Những giọt nước mắt của KHT chợt trào ra. Có cái gì như thắt nghẹn trong lồng ngực. Không thể cầm được cảm xúc và ký ức chợt ùa về!
Những đồng đội ngày xưa của KHT cũng từng ngã xuống như vậy. Những vệt máu lăn dài theo nhịp võng cáng thương. Một thằng thật dễ thương khi bị trúng mìn đã nói : Chắc tao không qua khỏi. Con đường rừng gập ghềnh cứ thoăn thoắt trôi qua dưới những bàn chân. Chiếc võng cáng hắn bỗng nhiên nặng hơn, cứng còng. Bọn mình đã không thể đưa hắn kịp về Trạm xá. Hắn đã ra đi mà lá thơ em gái gởi còn chưa kịp đọc.
Cái thằng nói giọng Bắc 54 nghe rất buồn cười. Sống thẳng thắn, không bao giờ chơi trò Ma cũ hiếp ma mới. Nhà hắn chỉ có ba người. Mẹ già cùng em gái đang chờ hắn trở về vì chỉ còn khoảng một tuần nữa là hắn xuất ngũ. Thế mà hắn đã không thể.......không thể và vĩnh viễn không thể!
Cái dáng gầy gầy của Luyện, giọng nói của hắn tới giờ mình vẫn chưa quên!
Thằng Trung ách bích cũng vậy! Lần đầu tiên gặp hắn mình bảo: Sao mày xăm cái con gì đen đủi thế! Cái hàm ngạnh cá trê của hắn trề ra cười hềnh hệch. Cái thằng ruột để ngoài da. Có gì là nói thẳng không bao giờ để bụng. Sau chuyến đánh bang Tà ven. Đơn vị cử một tổ lên quan sát theo dõi địch vượt biên giới. Hắn được điều lên đóng trạm. Sốt rét cấp tính được cho về đi cùng xe với bọn Công binh.
Giữa đường bị bọn thằng Hít phục, xe nổ tung lên cháy rừng rực. Những thằng khỏe và chưa bị thương nhảy vù ra chạy. Đạn bắn vãi như mưa. Thằng Thoại đi cùng Trung bị hai viên xuyên phổi nhưng may còn sống. Thằng Trung cố lết ra nhưng có lẽ bị thương nặng nên chỉ vừa ló được phần đầu ra khỏi đuôi xe thì kiệt sức. Cả dàn đạn M79 trên ngực bắt cháy nổ tung. Xác hắn phải nhặt từng miếng gom lại mà vẫn không đủ.
Chiến tranh là thế! Tuy trở về lành lặn nhưng đâu đó trong tâm hồn vẫn có những vết thương. Đã là người lính thì suốt đời cũng sẽ là người lính. Tại sao Lão Hạc lại nhiệt tình với bạn bè như vậy? Tại sao Cá Chuồn không quản ngại cách trở và nhiều điều mang tính Cơm áo gạo tiền để về cùng hội họp với Bạn bè NR. Có lẽ chỉ người lính mới hiểu được!
Đã là lính thì suốt đời này vẫn mãi là người lính. Coi thường tất cả nhưng cái Tình luôn luôn ngự trị trên đỉnh cao luôn luôn thôi thúc họ làm những điều mà chỉ có họ mới hiểu.