[YOUTUBE]<object width="425" height="344"><param name="movie" value="http://www.youtube.com/v/6uq8VHotSvc&hl=en_US&fs=1&"></param><param name="allowFullScreen" value="true"></param><param name="allowscriptaccess" value="always"></param><embed src="http://www.youtube.com/v/6uq8VHotSvc&hl=en_US&fs=1&" type="application/x-shockwave-flash" allowscriptaccess="always" allowfullscreen="true" width="425" height="344"></embed></object>[/YOUTUBE]

"Có một ngày" - sáng tác Phú Quang, thơ Nguyễn Khoa Điềm, ca sĩ Trọng Tấn. Một bài hát rất hay nhưng có lẽ không phải dành cho giới trẻ, mà chỉ dành cho những kẻ đã có gia đình?



Có một ngày em không yêu anh

Em về nơi xa, với chiếc áo anh chưa từng thấy.



Có một ngày

Em cười bằng ánh sáng của nụ hôn khác,

những nỗi buồn của mùa mưa bão

những buồn vui anh không có bao giờ



Ngày em không yêu anh, em tràn ngập niềm vui rời xa căn nhà cũ

Chiếc áo sờn vai em đã thay bằng màu áo khác

Ngày ấy anh bắt đầu bằng bước chân của ngày quen em.



Anh đã là một chàng trai với màu tóc khác

Riêng năm tháng cuộc đời

vẫn như ngày xưa...



Mỗi lần nghe mà thấy chạnh lòng, xót xa cho người đàn ông. Cho dù năm tháng có đổi thay, anh vẫn là con người của tình yêu xưa cũ. Vạn vật thay đổi, chỉ tình yêu thủa ban đầu chẳng thể níu giữ bước chân hạnh phúc của kẻ ngoại tình. Sao không hận thù, sao không đập phá... lại chỉ thấy mình hụt hẫng và trắng tay trở lại ngày đầu với "bước chân của ngày quen em"...



Manh nha đâu đó tư tưởng của sự phá cách, rồi lại thôi. Lại tự hỏi người chồng sẽ ra sao nếu người phụ nữ ra đi??? lại sợ anh rơi vào tình cảnh của người đàn ông kia... xót xa và trăn trở...

Liệu có ai cố gắng giữ mình chỉ vì một bài hát như mình không???

Mọi người có cùng cãm nhận như Pearly không? Hãy cùng chia sẽ cảm nhận của mình nhé