Tiết trời vào xuân cũng là dịp mà hoa anh đào nở rộ trên khắp nước Nhật và đảo Honsu này được mệnh danh là nơi hoa đào khoe sắc đẹp nhất so với các vùng khác.
Ở đây, khoảng thời gian này trong năm được gọi là thời gian của Hanami (trong tiếng Nhật, Hana nghĩa là hoa, Mi nghĩa là ngắm) được kéo dài bằng mùa hoa nở, khi mà những bông hoa mỏng và mịn kia nở bung làm đẹp cho mùa xuân, để rồi cũng ra đi trong khi xuân vẫn đang hiện hữu. Nhìn các gia đình, các đôi tình nhân vui đùa trò chuyện trên các thảm cỏ xanh mượt, bên dưới những chùm hoa trắng - hồng trong công viên, nàng thấy dễ chịu hơn đôi chút. Nàng nhớ cũng vào khoảng thời gian này, vào một ngày đẹp trời của tháng 4, nàng đã nhận lời yêu hắn.
Nhìn bạn bè đang tíu tít chụp hình, tạo dáng dưới những tán hoa, bên hồ nước hoặc cạnh những bức tường trắng có hoa văn thếp vàng của tòa lâu đài, nàng ước gì mình được vô tư, vui vẻ như họ. Những bước chân vô định đưa nàng đến Đài Vọng Cảnh, tháp cao nhất của tòa lâu đài. Từ đây nhìn ra xung quanh, nàng thấy một bức tranh đẹp với tấm thảm hoa trắng hồng chen lẫn với màu xanh thẫm của bóng trời phản chiếu trên mặt hồ, nhưng sao cảnh sắc vẫn mang một nỗi buồn chao chát, dịu vợi. Nàng miên man về những ngày xưa cũ...
Nàng nhớ lại hôm đi biển cùng mối tình đầu của mình, có lẽ hắn biết được điều này và đã hiểu lầm nàng. Nàng đã sai, dù thế nào thì nàng thấy mình cũng đã sai khi không nói với hắn việc gặp lại người đàn ông đó, một lần ở quán nước và một lần đi biển cùng anh ta.
Lần gặp lại đầu tiên sau một thời gian dài, nàng đã vô cùng bất ngờ khi nghe anh nói sắp li hôn và sẽ đi tu nghiệp ở Đức. Nàng nghe mà trái tim đau nhói, không phải vì còn yêu anh mà bởi nàng nghĩ có một người phụ nữ sẽ phải chịu khổ, sẽ trải qua những khoảng thời gian đau đớn như nàng. Nàng nhắc người đó rằng nên suy nghĩ kỹ vì sẽ ảnh hưởng đến con cái, rằng khi ly hôn người phụ nữ luôn là người chịu thiệt thòi nhiều nhất, rằng người ngoài dù có thấy hình ảnh họ tươi cười, tự tin nhưng thẳm sâu trong tâm hồn họ là những nỗi đau không thể xóa nhòa. Nàng nói những điều nàng thấy được từ cô Mai, bạn của mẹ, cô cũng đã ly hôn và nuôi con một mình.
Nàng cũng nói rằng nàng từng đau khổ vì anh nên anh đừng làm khổ thêm một ai khác nữa, anh hãy học cách yêu vợ bởi vợ chồng sống với nhau còn cần cái nghĩa tình. Nàng nói những điều mà nàng nhìn thấy và học từ cuộc hôn nhân của bố mẹ mình. Nàng nhớ mãi câu nói của anh: "Em sẽ không bao giờ hiểu được cuộc hôn nhân không tình yêu nó kinh khủng thế nào đâu. Cô ấy yêu anh, đến với anh một cách cố tình để có thai, rồi đám cưới diễn ra như trong kế hoạch của cô ấy nhưng giữa bọn anh không có sự hòa hợp về cảm xúc. Cả suy nghĩ về những vấn đề đơn giản nhất cũng khác nhau. Nếu cứ tiếp tục, anh cũng chỉ bế tắc và anh không muốn con mình lớn lên thấy bố mẹ chúng không hạnh phúc. Anh biết mình đã sai lầm nhưng anh không thể trả giá bằng cả cuộc đời còn lại của mình. Anh muốn bắt đầu lại. Anh cũng muốn đi để quên em bởi anh biết trái tim em đã thuộc về người khác..."
Như vậy là hôn nhân của anh sẽ vỡ, nó vỡ giống như tình yêu của anh và nàng khi xưa, nhưng có khác là bây giờ nó còn ảnh hưởng đến một bé gái xinh xắn chỉ vài tháng tuổi. Thêm một điều khác nữa là tình yêu của nàng vỡ khi nó đã đủ độ chín còn hôn nhân của anh thì chỉ mới đây thôi mà, nó còn quá mới mẻ để phải chịu như vậy. Và nàng đã không nói gì thêm với anh nữa.
Bẵng đi hai tháng sau, anh gọi điện rủ nàng đi biển chơi, anh nói chỉ còn ở Việt Nam vài ngày và anh muốn những kỷ niệm đẹp về nàng sẽ là niềm vui đối với anh sau này. Lúc đầu nàng không nhận lời nhưng nghĩ rằng chỉ đi về trong ngày nên nàng đã đồng ý. Thêm một lý do nữa là nàng muốn đi để để trải nghiệm và thử lòng mình, để phá tan cái màng mỏng thỉnh thoảng ám lấy nàng, là anh của quá khứ.
Bước chân trần trên cát và nhìn những con sóng nhấp nhô ngoài khơi, nàng chỉ nghĩ đến hắn. Ở bên anh, nàng nhận ra rằng anh chỉ là sự ám ảnh của mối tình đầu với dư vị ngọt ngào từ những điều đầu tiên: nụ hôn đầu, cái ôm đầu tiên... còn hắn mới chính là hiện tại yêu thương của nàng. Nàng vui khi biết anh chỉ là một ngăn kỷ niệm đã đóng kín trong tim nàng. Có đi bên anh, nàng mới biết là mình yêu hắn đến nhường nào. Tâm hồn nàng bình yên lạ lùng và nàng háo hức về thành phố để kể cho hắn nghe mọi chuyện, hẳn rằng hắn sẽ giận nàng đôi chút nhưng sẽ hiểu nàng hơn.
Thế nhưng, mọi chuyện không như nàng nghĩ, trên đường ra bến xe về thành phố, nàng và anh đã chứng kiến một tai nạn giao thông mà người lái xe đã bỏ chạy để mặc một sản phụ nằm bất tỉnh trên đường. Thế là cả hai đưa người phụ nữ vào bệnh viện, chính nàng đã nhận là em gái và ký giấy mổ để bác sĩ cứu được người mẹ và cả đứa bé. Do chị bất tỉnh, không thể liên lạc với người nhà nên nàng và anh phải ở lại bệnh viện nguyên đêm để chờ những thông báo của bác sĩ về ca mổ...
Sáng hôm sau nàng về thành phố và đến nhà hắn thì được biết hắn đã dọn đi. Nàng cũng đã hỏi tất cả mọi người ở quán bar nhưng không ai biết. Hắn vốn ít nói và không chơi thân với ai tại đây. Không tìm thấy hắn, có lúc nàng tưởng như mình không thể sống nổi, nhưng rồi nàng có một niềm tin vô hình rằng sẽ được gặp lại hắn, nàng muốn tự mình nói cho hắn biết rằng nàng không lừa dối, rằng nàng chỉ yêu duy nhất hắn.
Và rồi nàng lao vào học để không còn một khoảng thời gian trống nhớ nhung. Sau những đêm đẫm nước mắt với sự giày vò của cuồn cuộn những nhớ nhung, những kỷ niệm ùa về; hôm sau nàng lại lên giảng đường với nụ cười trên môi. Mãi cho đến khi nàng quyết định rời Việt Nam như một cách chạy trốn những kỷ niệm về hắn.
***
Cuộc sống mới mẻ, sôi nổi ở xứ người vẫn không giúp nàng nguôi ngoai nỗi nhớ. Có những hôm nàng để mặc mình mục rã cùng nỗi nhớ, để nó quấn chặt nàng đến nghẹt thở; cũng có những hôm tâm hồn nàng được xoa dịu nhờ những tình khúc ngày xưa hai người từng yêu thích.
Cứ thế, những giờ lên lớp, việc đọc sách, nghiên cứu và những dịp tụ tập cùng đám bạn khiến cuộc sống của nàng có màu sắc hơn. Thỉnh thoảng nàng đi bar hoặc hát hò cùng bạn bè, nhưng thường chỉ vào những dịp cuối tháng do giá cả ở Nhật đắt đỏ thuộc hàng nhất nhì thế giới. Karaoke có ở từng ngõ ngách đường phố và các quán bar thì đa dạng hơn nhiều so với Việt Nam. Nàng vẫn thường bị ám ảnh bởi các bar bởi nó gợi cho nàng nhớ về hắn với ly Passion nồng say.
Đêm nay, cùng bạn bè đến khu phố Dotombori vốn là khu ăn chơi nổi tiếng của Osaka, nàng mới thấy cuộc sống về đêm ở đây mới thật phong phú và muôn hình vạn trạng. Thoát khỏi bề bộn của công việc hằng ngày, người Nhật đến với những khu giải trí như một điều mặc nhiên trong khung thời gian 24 giờ của họ. Nàng được biết tại đây có các Host Clubs (trong các host clubs, khách nữ là đối tượng chính và dĩ nhiên người phục vụ là các nam nhân, trẻ, đẹp và được đào tạo bài bản từ cách châm thuốc, rót rượu khéo léo để chiều lòng khách. Các nghi thức tiếp khách hay việc nói chuyện với khách như thế nào cũng được huấn luyện hết sức nghiêm khắc. Họ được gọi là "host") - một hình thức bar có những chàng trai đẹp mời rượu và tiếp chuyện với khách, có các bar, sàn nhảy sôi động và mở cửa đến sáng, có những quán bar chuyên chơi Jazz với bia lạnh luôn chờ sẵn tại các vòi trong tiếng nhạc Jazz réo rắt.
Tách khỏi đám bạn đang hát hò vui vẻ, nàng ra ngoài hít thở chút không khí trong lành và chìm đắm trong nỗi nhớ về hắn. Nàng không biết mình đã đi qua bao dãy phố để rồi dừng trước nơi quen thuộc - Yuki Bar - một quán bar ấm cúng có một sân khấu nhỏ biểu diễn những ca khúc nổi tiếng thuộc dòng nhạc Country, Jazz hoặc Rock And Roll. Lúc nàng đến, có một vị khách đang hát bài Shiki (Shiki trong tiếng Nhật có nghĩa là bốn mùa. Đây là ca khúc được viết lời dựa trên bản concerto The Four Seasons của nhà soạn nhạc Vivaldi), một ca khúc thuộc dòng nhạc cổ điển khá phổ biến ở Nhật.
Dù thức uống ở đây đắt kinh khủng nhưng nàng thỉnh thoảng vẫn đến mỗi khi nhớ hắn. Kín đáo quan sát anh chàng bartender phía sau cái bàn hình mái vòm có nước gỗ đen bóng, nàng tìm hình ảnh của hắn trong những động tác tung hứng điệu nghệ kia. Có lẽ anh chàng ở quầy bar nhớ mặt nàng vì có lần anh ta bắt gặp nàng nhìn chằm chằm mình. Đó là một người khá vui tính, dễ thương. Đêm nay anh ta lại bắt chuyện với nàng và mời nàng "món cocktail đặc biệt chỉ dành riêng cho em" - anh ta nháy mắt tinh nghịch.
Trong ánh sáng màu vàng cam nhẹ dịu của quán, nàng chọn một bàn hơi khuất rồi ngắm nhìn những những bức tượng vũ nữ tuyệt đẹp đặt trên chiếc kệ gần đó. Khi người phục vụ mang nước ra, nàng nhìn về phía quầy và thấy người bartender đang cười với ngụ ý mời nàng dùng. Nàng mỉm cười cảm ơn rồi nhìn ly cocktail trước mặt mình. Nó có màu vàng óng mượt, được trang trí đơn giản chỉ bằng một miếng dứa và muỗng khuấy hình bánh lái. Nàng nhớ đến hình ảnh quen thuộc của món Passion mà hắn từng làm cho nàng, món cocktail mà hắn từng nói chỉ dành riêng cho người con gái anh yêu - là nàng.
Tự nhủ rằng có lẽ chỉ là sự giống nhau vô tình nhưng đến khi nếm những ngụm đầu tiên, nàng giật mình nhận ra đó là hương vị của Passion, nó lan tỏa đến từng tế bào trên da, trong máu thịt nàng và làm nàng xao xuyến. Nó đánh thức phần ký ức hạnh phúc đã từng có với hắn.
Nàng làm sao quên được hương vị quyến rũ và say nồng của món cocktail từng làm nàng ngây ngất. Món cocktail có chút men cay, có chút dịu ngọt mà hắn đã dành tất cả tình yêu của mình để dành tặng nàng, nó tinh tế và nồng nàn như tình yêu của hắn. Một tình yêu sâu sắc, đam mê và đầy bao dung mà nàng cảm nhận.
Nàng không tin rằng mình vừa được nhận ly cocktail Passion quen thuộc ở một đất nước xa lạ.
***
Từ trong góc tối nơi cuối quán, hắn quan sát nàng và khi thấy đôi vai nhỏ của nàng run lên, hắn không thể kìm lòng và chờ đợi lâu hơn nữa để được ôm nàng trong tay mình. Hắn chạy đến trước mặt nàng và không kịp để nàng nói gì, hắn vòng tay qua eo nàng kéo sát vào người mình và để nàng dựa lên bờ vai vững chãi của hắn. "Anh sẽ không để mất em một lần nào nữa" - hắn thì thầm với nàng.
Chỉ trong giây phút khi hai ánh mắt chạm nhau, họ trao nhau nụ hôn say đắm.
***
Cách đây một tuần hắn vô tình gặp cô bạn thân của nàng và đã biết hết mọi
chuyện... Hắn không chờ lâu hơn nữa để được gặp nàng và đã theo nàng đến tận đây, nói chuyện với anh chàng bartender qua sự thông dịch của một người bạn và nhờ anh để hắn pha cho nàng ly cocktail đó.
Ngày mai nàng sẽ cùng hắn thưởng thức rượu sakê dưới những bóng hoa anh đào rực rỡ để bắt đầu một hạnh phúc trọn vẹn. Ai đó đã nói rằng, muốn biết hương vị thực sự của rượu sa kê, muốn biết đến cái say mềm môi, ngọt dịu của ái tình; hãy uống sakê cùng người mình yêu dưới những tán anh đào đương thì con gái...
Kẹo Ngọt