Rồi có lúc thế này...
Ta cô đơn trong vũng lầy tất bật...!
Tuyệt vọng thấy mình đang dần đánh mất...
Con tôi.

Rồi có lúc xa xôi...
Thảng thốt nhìn ta nghẹn lời cần nói...
Phút giây bối rối...
Phân vân...

Rồi sẽ xa dần...
Những thời gian sẽ chỉ là nỗi nhớ...
Mỗi phút giây qua đi là mỗi mảnh đời tan vỡ...
Như chi...?