Thường thì người ta chỉ nhớ bình minh là lúc mặt trời vừa lên còn ửng đỏ, những tia nắng đầu tiên xua tan màn đêm. Như thế thì mới nghe có thi thơ.
Còn để soi và giải thích theo đúng nghĩa của nó thì chẳng thi vị chút nào.
Đây là từ Hán Việt.
Bình nghĩa là ngay bằng, không chếch lệch, đều nhau
Minh là sáng gồm bộ nhật và nguyệt kết hợp
Bình minh nghĩa là vừa hết phần đêm sang phần ngày, lúc nhật nguyệt giao thoa, là chính giữa lúc chia ngày và đêm ra làm hai phần => tưng bừng trời đất bình minh.
Nói theo anh Cachuon là đúng. Mỗi người có cảm nhận khác nhau về bình minh. Theo BL thì để cho có thi vị, chúng ta nên nghĩ là lúc sáng tinh mơ mới thức dậy đón ánh nắng đầu tiên thì mới có chất thơ. Còn săm soi để bình ... Ngô theo đúng nghĩa bình đẳng thì bình nhật "bình minh" chỉ bình bình chẳng có gì là hay cả. Theo đúng nghĩa bình dân, bình dị của nó để bình phẩm, bình luận thì nó là sự bình quân, bình quyền của ngày và đêm.
Thôi chạy cho bình an để tránh gặp cơn bình địa ba đào.