Hà, hôm nay HNhu đã hoàn toàn phục hồi hơn tám phần công lực.
Lại đọc thơ của các anh chị gửi dự thi. Lại xẻ thơ tiếp nà. Bài thơ của tác giả nào mà qua tay tên đồ tễ tầm cỡ HNhu là...chỉ có mà banh chành.
Đọc bài mới nhứt:
Bài thơ dự thi số 79:
Tình Xuân
Hồn run rẩy nghe những giọt sương đêm
Nhè nhẹ tan dịu êm trên nhánh cỏ
Ai thì thầm...??? Có phải lời của gió ???
Hay tiếng lòng rộn rã mừng Xuân sang...???
Khắp nẻo quê hương hoa nắng trổ vàng
Cả đất trời cũng rộn ràng khoe sắc
Mơn mởn chồi non áo xanh cây mặc
Hây hẩy Xuân rạng rỡ môi má hồng
Anh thẫn thờ hỏi rằng Xuân biết không ???
Em vô tình hững hờ trông ghét thế
Bắt tội Trời phải đổ cơn mưa lệ
Để hạt buồn níu lại bước chân son
Chút tự kiêu chút hờn lẫy trẻ con
Em ngúng nguẩy đi khi vừa ửng nắng
Anh một mình giữa khung trời tĩnh lặng
Thầm gọi Xuân về với tất cả yêu thương
Về lại đây cùng dệt mộng uyên ương
Cây tháng năm là thiên đường hạnh phúc
Nghe không Em tiếng muôn loài cầu chúc
Tình ngọt ngào Anh tặng chỉ riêng Xuân.
(MS079)
Hình như bữa giờ HNhu toàn đọc được những bài thơ "tình xuân", mà, theo cảm nhận của hnhu, thì, chỉ toàn lời của anh dành cho em. Chưa đọc được bài nào của em dành cho anh. Có vẻ các chị yêu ý nhị hơn, ít ồn ã hơn, chỉ yêu chứ hông có la làng lên, cho cả làng nước cùng biết, như các anh. Hì, ngộ!
Bài thơ trên có lẽ cũng là của một anh Ku. ()
Tình yêu của anh Ku có gì như e ấp:
Hồn run rẩy nghe những giọt sương đêm
Nhè nhẹ tan dịu êm trên nhánh cỏ
Ai thì thầm...??? Có phải lời của gió ???
Hay tiếng lòng rộn rã mừng Xuân sang...???
Cái e ấp thể hiện qua ngôn từ: "hồn run rẩy". Cái e ấp thể hiện qua hàng chục dấu móc câu. Thuở giờ chỉ thấy các anh ầm ầm, ào ào, chứ có thấy anh nào...run rẩy đâu! Chắc anh Ku mới biết yêu lần đầu. ( Hihi)
Chẳng những yêu lần đầu, mà, có lẽ còn mần thơ lần đầu. Thơ thật lắm. Thơ tình lắm. Hông có chút ngôn từ hoa mỹ nào. Mọi thứ hết sức đời thường:
Anh thẫn thờ hỏi rằng Xuân biết không ???
Em vô tình hững hờ trông ghét thế
Bắt tội Trời phải đổ cơn mưa lệ
Để hạt buồn níu lại bước chân son
Chút tự kiêu chút hờn lẫy trẻ con
Em ngúng nguẩy đi khi vừa ửng nắng
Anh một mình giữa khung trời tĩnh lặng
Thầm gọi Xuân về với tất cả yêu thương.
Những vần thơ gần gụi sao đâu. HNhu bắt gặp bóng dáng mình đâu đó trong bài thơ.
Hông hiểu các anh chị thì sao, chứ, HNhu thì quan niệm về một bài thơ hay đơn giản lắm. Đó là bài thơ, khi đọc lên, mình bắt gặp mình trong đó. Và, HNhu đã bắt gặp được mình nơi đây. Hihi, thế thì, bài thơ này HNhu cho là hay nhứt gùi! ()
Nghe khen dzậy, tác giả đừng có mà dzội mừng ha. Những lỗi linh tinh hông có ít đâu á. Dấu chấm hỏi, dấu ba chấm, đặt từa lưa . Câu số tám, nếu đổi chỗ cho môi, má; thành má, môi; thì câu thơ ấy sẽ hay hơn nhiều.
Mà thôi, hông bắt bẻ tác giả làm gì. Cái gì cứ chân thật, thì, dù mắc chút sai phạm cũng dễ được thông cảm.
HNhu thương bài thơ này lắm á.
( Nhà NR mình, anh ku nào hay bị chị gái giận nà? Ai lên tiếng thì người ấy là tác giả bài này nà. Ai ta? Lại dzừa đoán, dzừa mò. May ga mà nó...chật lất! () Tác giả là...là...; cho đại là anh...Sầu Lãng Nhách đi!
)