Trang 10 / 28 Đầu tiênĐầu tiên ... 8910111220 ... LastLast
Bài 91 đến 100/277

Chủ đề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận

  1. #91
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket huongnhu's Avatar
    Ngày gia nhập
    Aug 2009
    Bài viết
    1.089
    Thanks
    1.189
    Thanked 1.694 Times in 317 Posts

    Default Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận

    Bài thơ dự thi số 93:

    Tức Xuân
    Trông đời tống tiễn cảnh trời đông
    Tiết đến mùa sang rối chất chồng
    Lộng kiếng bao phen quăng liệng cống
    Sôi trông một thuở bỏ trôi sông
    Tri âm bến đỗ say trăng gọi
    Kỷ niệm dòng xuôi ngắm gió lồng
    Nhắc bạn đầu ghềnh tin nhạn bắc
    Ngang hông ấm ức dở hang ngông
    (MS093)


    Ngẫm mà thương cho xuân.
    Hông biết xuân đã gieo gặt những gì, mừ, lại nhận được bao nhiêu tình cảm hỷ , nộ, ái, ố, của người đời.
    Người thì xé nhanh lịch, dọn đường cho xuân mau tới.
    Người thì hân hoan trong không khí xuân ca.
    Người thì "Gình xuân", coi có gì lạ.
    Người thì xua đuổi, xuân hãy "đi đi, đừng dzìa"
    Người thì lo lắng xuân dzìa mang theo bao nỗi lo đời thường.
    Người thì hoài niệm xuân chong tâm tình của kẻ tha hương.
    Người thì mượn xuân để trao tình yêu cho một nửa yêu thương...
    Tác giả bài thơ ni thì lại Tức Xuân!
    Xuân lại khổ nữa gùi! Có lẽ xuân tuổi (con) thân!
    Trông đời tống tiễn cảnh trời đông
    Tiết đến mùa sang rối chất chồng

    Tác giả tức mùa xuân, vì, xuân đem những rối rắm tới cho tác giả. Rối rắm chất chồng rối rắm. Hông biết tác giả có nghĩ là: "Liệu xuân hông dzìa, những rối rắm kia sẽ hông tới? ". Hay, nó dzẫn cứ tới như thường! Hhihiii, tác giả ba chợn gùi nà!
    Lộng kiếng bao phen quăng liệng cống
    Sôi trông một thuở bỏ trôi sông
    Tri âm bến đỗ say trăng gọi
    Kỷ niệm dòng xuôi ngắm gió lồng
    Nhắc bạn đầu ghềnh tin nhạn bắc
    Ngang hông ấm ức dở hang ngông

    Nghe hơi hướm thơ của nữ sĩ Hồ Xuân Hương.
    Có điều, từ chỗ này chở đi, HNhu...ứ hiểu ý tác giả muốn gửi gắm điều gì nữa!
    Cho nên, HNhu...bí bo gùi.
    Bài thơ HNhu chỉ cảm nhận được cái hay qua tựa đề cùng hai câu đầu. Những câu sau, thoáng nghe tác giả chơi chữ, có cảm giác thú vị.
    Cảm giác thú vị qua mau, tiếp sau là cảm giác mơ hồ... vì bài thơ khó cảm nhận quá.
    HNhu ít khi bó bút chước một bài thơ. Nhưng, HNhu gặp chướng ngại dzật gùi nà!
    Tác giả chơi xấu ha.
    Đánh đố HNhu!
    Hay, tại HNhu cùng tác giả hông có chung dòng suy tư?




  2. #92
    Member PhotobucketPhotobucket luulytim_tttt's Avatar
    Ngày gia nhập
    Aug 2009
    Bài viết
    203
    Thanks
    0
    Thanked 9 Times in 9 Posts

    Default Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận

    Bài dự thi số 07/GK:

    TIỄN CON MÙA XUÂN

    Thế là con đã lớn khôn
    Nay con xuất giá biết buồn hay vui
    Vòng tay bố hóa hẹp rồi
    Tiễn con mà thấy bùi ngùi bâng khuâng
    Đất trời đang chuyển sang xuân
    Từ nay tết đến con không có nhà.
    Bây giờ thêm mẹ thêm cha
    Quê hương cách mấy đã là quê chung
    Biết rằng con chọn bến trong
    Mà con đi vẫn cứ rưng rưng lòng.

    Thế là con đã trưởng thành
    Bõ công cha mẹ dụm dành chắt chiu
    Bố nuôi con dưới mái nghèo
    Một đời lận đận với nhiều đắng cay
    Mà giờ bất lực buông tay
    Nợ song thân biết trả vay thế nào
    Hỏi trời, trời mấy tầng cao
    Đành mang tiếng bạc, đành đau nốt đời
    Nén hương có nói hộ lời
    Xin ông bà xóa tội này được chăng.

    Vợ chồng nghĩa ấy trăm năm
    Giữ sao cho trọn tấm lòng sắt son
    Đừng bao giờ thấy tiền khôn
    Đừng coi nén bạc nặng hơn nghĩa tình
    Cơm sôi bớt lửa thì lành
    Ăn thua chi phải tranh giành thiệt hơn.
    Những phường giá áo túi cơm
    Thế nhân ai dại ai khôn ... chuyện đời
    Bất nhân khó thoát lưới trời
    Gian manh đâu phải là người khôn ngoan.
    Còn bao kiếp sống cơ hàn
    Giàu nhân nghĩa phúc sẽ càng dày thêm
    Mong con hai chữ bình yên
    Đừng tham vọng tới bạo quyền, hư danh
    Con ngoan là của để dành
    Cá không ăn muối sao đành được đây.

    À ơi con ngủ cho say
    Bố ru con nốt khúc này nữa thôi
    Con mơ gì thế mà cười
    Ừ xuân đang đến. Và trời đang xanh
    Xin cho con những tốt lành
    Mùa xuân phía trước là dành cho con
    Dặm đời chân bố đã mòn
    Cầu mong con được vuông tròn mai sau
    Thôi lau nước mắt đi nào
    Hôn con lần cuối mà sao nghẹn lòng
    Nhìn con môi thắm má hồng
    Lại thương con tết đến không có nhà.

    (MS007/GK)

    Mùa Xuân là mùa của yêu đương hạnh phúc, mùa cây trái đơm hoa kết quả, và cũng là mùa cưới rộn ràng. Vào Xuân thi nhân hay viết về tình yêu thương lãng mạn trai gái, thì chính lúc này đây có người lại ngồi xuống cắn bút viết cho đứa con ngày cất bước vu quy.

    Ít khi nào thấy được những bài thơ Bố viết cho con, bài thơ Tiễn Con Mùa Xuân làm cho tôi cảm động thật sự vì tác giả đã đem tình thương Phụ Tử tưới mầm yêu thương trên những câu thơ lục bát ngọt ngào. Mỗi câu là một lời dặn dò, khuyên răn, gởi gắm chơn chất của người cha yêu con.


    Vòng tay bố hóa hẹp rồi


    Gái lớn theo chồng là chuyện thường tình, thế mà Bố ngồi đây trằn trọc, còn nổi lo lắng khổ sở nào hơn khi không thể tự tay mình chăm sóc cho con. Ngày xưa bé bỏng chập chửng đi có Bố dắt dìu, giờ đây mỗi bước trên đường đời con ngã ai nâng? Miệng thì bảo " biết con đã lựa bến trong " mà dạ thì thắt thỏm không yên.

    Từ thưở nằm nôi con người gần gủi Mẹ hơn Cha, bao giờ cũng nghe văng vẳng bên tai bài "lòng Mẹ bao la như biển thái bình " trong mắt tôi chỉ có Mẹ là tất cả. Thậm chí đôi khi nghe câu hát thiếu nhi " Bố là tất cả Bố ơi, Bố ơi. Nhưng khi có Mẹ, Bố là Bố thôi " tôi nghĩ đúng thật là Bố không sánh bằng Mẹ, nhưng hôm nay đọc bài thơ này đã thay đổi chiều hướng suy nghĩ của mình. Thường thì người cha lúc nào cũng cứng rắn, là trụ cột gia đình phải bôn ba tảo tần nên không gấn gủi con cái nhiều như mẹ, tình yêu thương lại không thể bộc lộ ướt át, dịu dàng. Cứ ngỡ rằng cha lúc nào cũng lúc nào cũng cộc cằn, nghiêm nghị thì thật sự không đúng. Lòng cha cũng như mẹ, luôn yêu thương, bao dung và hết lòng vì con cái.

    Làm một bài thơ dài đã khó, khó hơn nữa ở chỗ làm cách nào đễ tung hứng cho thuận mắt người đọc, và quan trọng nhất là gói trọn nội dung, không bị loãng ý. Đoạn thứ hai tác giả hơi bị lệch lái qua vấn đề nợ song thân chưa đền đáp có lẽ đây cũng là lời tâm sự với con gái chăng? Con nuôi dưỡng đã thành nhân ngoái nhìn lại thì cha mẹ đã về chín suối không còn dịp đáp đền. Nội dung bài thơ sẽ trọn vẹn hơn nếu sau đoạn hai nhắn nhủ con đừng quên chữ hiếu thảo và tiếp tục khuyên con đạo hạnh để ăn khớp với đoạn ba.

    Có người thích thơ đúng luật chặt chẻ, riêng tôi thích thơ đọc nghe lã lướt, trầm bỗng êm tai, không gò bó. Dù bài thơ nầy có dùng thông vận nhiều đi nữa thì cũng không làm người đọc chán, mà trái lại ý thơ chơn chất, lúc ngọt ngào như ca dao, lúc cao thâm như tục ngữ nhưng quan trọng nhất là tất cả đều xuất phát chân thật từ tình thương yêu Phụ Tử mà ra. Tôi hoàn toàn đồng ý với ý tưởng của nữ thi sĩ Lâm Thị Mỹ Dạ. "... Muốn có thơ hay là phải sống thật với chính mình." Bài thơ này tác giả dù không dùng lời lẽ ví von, không lã lướt trong cách thể hiện ngôn từ, nhưng tác giả đã dốc hết lòng mình ra tâm sự, khuyên bảo, và nhắn nhủ con gái bằng những lời chơn chất nhất đủ để rung động trái tim người đọc.



    À ơi con ngủ cho say
    Bố ru con nốt khúc này nữa thô
    i


    Những dòng thơ lục bát tiễn con mùa Xuân đã ăn sâu vào lòng tôi. Nhắm mắt lại, im lặng nghe tiếng Bố ru nhè nhẹ, hai hàng nước mắt chảy dài. Thấm thía lời nhạc " Tình cha bát ngát như vầng thái dương.... ! "

    Chân thành cám ơn tác giả đã đem tình yêu thương Phụ Tử trải rộng trên nền trời Xuân xanh ươm. LLT không giỏi về lời ăn tiếng nói, càng không rành chuyện bình thơ, chỉ xin... ké vài dòng cảm nhận.

  3. #93
    Moderator PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket thuphong's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    2.899
    Thanks
    3.762
    Thanked 7.876 Times in 1.850 Posts

    Default Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận

    .
    Viết được một bài thơ hay là rất khó, bài thơ hay đi vào lòng người được nhiều người đọc và cảm nhận thơ đó là những thành công của tác giả, Tôi là người hay viết thơ buồn, thích đọc thơ buồn và luôn có cảm tình với thơ buồn nhưng ở đây là cuộc thi thơ “Tình xuân” chúng ta hãy dành cảm nhận cho những niềm vui, hạnh phúc khi nàng xuân tuyệt diệu mang tới cho chúng ta, tại sao đã bao lâu nay các nhà thơ, nhà văn nhạc sĩ đã mất nhiều tâm huyết để tả nàng xuân đến vậy?
    Có lẽ vì dẫu trong muôn vàn nỗi buồn, lo toan thường nhật thì xuân đến vẫn mang cho chúng ta những cảm giác nhẹ nhàng, thanh thản….

    Bài dự thi số 07/GK: TIỄN CON MÙA XUÂN
    Trước hết Thu Phong xin phép tác giả trước vì tất cả những cảm nhận trước nay đều khen là chính nhưng Thu Phong muốn nói chút quan điểm của mình và hoàn toàn không có ý chê bai gì nha.
    Làm người làm cha mẹ nuôi con từ khi bé xíu nhỏ như con mèo nhìn chúng lớn lên hàng ngày từ tập cười,tập nói, tập đánh vần những câu chữ đầu tiên cho tới khi chúng trưởng thành chưa một phút nào chúng ta hết lo toan cho con cái, ngày tiễn con lấy chồng cũng là ngày vui của cha mẹ vui vì con chọn được bến nước trong và vì ngày nay đâu có như xưa cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy để một bước gạt lệ ướt đầm áo hoa…
    Trong ngày vui tuy có những ngậm ngùi nhưng khi không ngồi kể lể về

    “Mà giờ bất lực buông tay
    Nợ song thân biết trả vay thế nào
    Hỏi trời, trời mấy tầng cao
    Đành mang tiếng bạc, đành đau nốt đời
    Nén hương có nói hộ lời
    Xin ông bà xóa tội này được chăng.”

    Thì con trẻ sao yên lòng bước đi được chứ.
    Nếu là Thu Phong những tình cảm này dẫu có thật cũng chẳng nói vào mùa xuân và vào ngày tiễn con. Niềm vui của con chính là 10 lần niềm vui của cha mẹ. Chúng thành công trên bước đường đời một ta vui mười, mà dẫu ta có chưa được vui lắm vì chúng còn những khờ dại thì cũng giấu đi nói vào một dịp khác
    Thu Phong chỉ muốn nói những quan điểm của mình xuân dẫu buồn dẫu vui cũng là cảm xúc của mỗi người nhưng rất mong được đọc những vần thơ xuân bay bổng tình người tan hòa trong mùa xuân

    Chúc tất cả vui.
    Một lần nữa mong tác giả bài thơ không buồn vì đây chỉ là cảm nhận của riêng TP.

    Thân mến.
    Sẽ còn có ngày mai

  4. #94
    Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    920
    Thanks
    0
    Thanked 7 Times in 6 Posts

    Default Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận

    Về Bài dự thi số 07/GK :

    Trước tiên, ghi lại cảm nhận cho bài này vì Mắt cảm thấy thật tiếc :

    À ơi con ngủ cho say
    Bố ru con nốt khúc này nữa thôi
    Con mơ gì thế mà cười
    Ừ xuân đang đến. Và trời đang xanh


    Với trình độ cảm nhận ở mức thường thường của mình, Mắt thấy bốn câu này trong bài thật tuyệt. Tiếc là những phần còn lại của bài thơ không được như thế.

    Mắt cũng có cùng cảm nhận như Thu Phong, mà trong đó:
    Nợ song thân...Đành mang tiếng bạc...Xin ông bà xóa tội... là những chuyện mà thông thường không bậc cha mẹ nào lại nói thẳng thừng như thế với con gái của mình trước lúc về nhà chồng.

    Thêm nữa, ở khổ thứ 3 :

    "Vợ chồng nghĩa ấy trăm năm/.....Cá không ăn muối sao đành được đây." đọc có cảm giác như đọc những câu ca dao tục ngữ xa xưa mang tính giáo huấn : " Công cha như núi thái sơn..v v ..." . Làm cha mẹ, khi con về nhà chồng thì khuyên dạy các thứ (với riêng con) là chuyện thông thường, nhưng đưa một nội dung giáo huấn quá dài và không có gì mới như thế vào bài thơ thì sẽ khiến người đọc rất mệt mỏi. ( Nói vui một chút - Ngay cả với con gái, chỉ có cách ghi ra giấy để nó đọc từ từ chứ nói một lần bằng đó chắc gì nó nhớ hết !) Riêng Mắt thấy, nếu lược bỏ khổ thơ dài đến 16 câu này đi vẫn không ảnh hưởng gì đến giá trị của bài thơ.

    Cũng như TP, Mắt không dám bình thơ mà chỉ nêu cảm nhận của riêng mình như tiêu đề của topic. Nói gì thì nói, ngay cả với những nhà thơ rất nổi tiếng, có vô số những bài thơ mà chỉ một vài câu trong đó là đi vào lòng người được thôi, huống hồ...Bốn câu thơ trích dẫn ở trên - với riêng Mắt - thật đáng ngưỡng mộ

    Last edited by Đôi Mắt Mùa Đông; 27-01-2010 at 02:50 PM.

  5. #95
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket huongnhu's Avatar
    Ngày gia nhập
    Aug 2009
    Bài viết
    1.089
    Thanks
    1.189
    Thanked 1.694 Times in 317 Posts

    Default Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận

    Hiihi, HNhu bận học thơ Đường. Quên mất chỗ này.
    Các anh, chị dziết nhiều nhiều cho HNhu hóng dzới.

  6. #96
    Diamond Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    8.176
    Thanks
    301
    Thanked 3.169 Times in 588 Posts

    Default Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận

    PL thì thích khổ thơ này nhất trong bài dự thi số 07/GK :

    Thôi lau nước mắt đi nào
    Hôn con lần cuối mà sao nghẹn lòng
    Nhìn con môi thắm má hồng
    Lại thương con tết đến không có nhà.


    Đọc khổ thơ này, PL chợt rưng rưng lệ. Người cha trong thơ đã "lau nước mắt" mà sao thơ cứ nghẹn ngào:

    Thôi lau nước mắt đi nào
    Hôn con lần cuối mà sao nghẹn lòng

    Ai đã từng làm cha, làm Mẹ, sẽ hiểu rằng đối với cha mẹ, con cái là tài sản quý giá nhất. 9 tháng cưu mang, 3 năm chăm chút, sau đó là những tháng năm nâng niu, dạy dỗ. Mái tóc này, làn da đó... thân thương với cha mẹ biết bao.
    Dẫu con lớn thế này rồi, nhưng về trễ hơn thường lệ một chút là cha mẹ đã đứng ngồi không yên. Vắng con một ngày là nhớ con một ngày. Huống hồ, mai con rời nhà mình sang nhà người khác... tuy là không phải là đi hẳn, vì thể nào cũng sẽ về, nhưng rồi có về cũng chỉ là về thăm... chốc lát rồi lại đi, chứ đâu còn như hôm nay, sáng nhìn thấy con, tối nhìn thấy con... vươn tay ra là chạm con... Buồn lắm chứ. Thương con lắm chứ.

    Buồn vì từ mai sẽ không còn nghe con nói, con cười mỗi ngày. Căn phòng này, chiếc giường kia sẽ trống vắng.
    Thương con vì mai con theo người ta biết đục trong thế nào, biết người ta có yêu thương con như cha mẹ đã yêu thương con không?

    Nếu có thể, cha mẹ nào cũng muốn giữ mãi con trong tay mình chỉ để chắc rằng con luôn được an toàn. Đau ốm, có cha mẹ thuốc thang. Buồn vui có cha mẹ chia sẻ.
    Nhưng, làm sao giữ con mãi bên mình được. Biết ngoài kia giông gió lắm, bão bùng không biết được, nhưng đã đến lúc con phải tự mình bay vào đời, tiễn con mà lòng cha thắt lại, ngổn ngang lo lắng.

    Nhìn con má thắm môi hồng trong ngày cưới, cha cũng vui lắm chứ, vui vì con đã có một người song hành trong cuộc đời này.
    Nhưng cũng lo lắm chứ, lo vì không biết con đã lựa chọn kỹ chưa? Lỡ ra lại khổ cho con...
    Phút giây cầm tay con gái gởi gắm lại cho người dưng, cha mới cảm thấy bất lực làm sao, bất lực vì không thể sống mãi để dẫn con đi hết cuộc đời này.
    Xuân về mà con đi. Mai con ăn Tết nhà người ta, liệu có vui như ở nhà mình không?

    Nhìn con môi thắm má hồng
    Lại thương con tết đến không có nhà.


    4 câu thơ chan chứa nỗi niềm của người cha trước lúc tiễn con gái về nhà chồng khiến người đọc rưng rưng. Càng thêm hiểu, tình cảm của cha mẹ dành cho con mãi là vô tận.

    PL cảm ơn tác giả đã viết nên những vần thơ này nhé!
    PL cũng xin chúc phúc cho người cha và người con gái trong thơ!
    Last edited by phale; 27-01-2010 at 03:33 PM.

  7. #97
    Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    920
    Thanks
    0
    Thanked 7 Times in 6 Posts

    Default Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận

    Chân thành xin lỗi mọi người !

    Vì lần trước bận quá, Mắt chỉ gõ vội được vài dòng lại phải out gấp nên CM cảm nhận về bài dự thi số 07/GK: TIỄN CON MÙA XUÂN còn chưa được trọn vẹn. Nay xin được bổ sung thêm một chút, xem như một lời cảm ơn chân thành gửi đến tác giả những câu thơ mà Mắt đã rất thích:

    À ơi con ngủ cho say
    Bố ru con nốt khúc này nữa thôi
    Con mơ gì thế mà cười
    Ừ xuân đang đến. Và trời đang xanh


    Những cái hay trong bài đã được các bạn phân tích bên trên rồi. Mắt chỉ xin nêu cảm nhận về 4 câu được trích.
    Với những :bùi ngùi; bâng khuâng; nghẹn lòng; lau nước mắt.v.v...,tác giả đã diễn đạt và truyền lại được cảm xúc của mình cho người đọc. Tuy nhiên, với Mắt, dùng từ ngữ để diễn tả cảm xúc của mình đã là hay, nhưng khi không cần dùng bất kỳ những từ ngữ nào như thế mà vẫn truyền đạt được cảm xúc thì mới gọi là tuyệt vời . Người yêu thơ chúng ta chắc hẳn đã từng được thưởng thức những bài thơ như vậy. "Gửi người dưới mộ" của nhà thơ Đinh Hùng là một điển hình: Đau khổ đến cùng cực khi người yêu qua đời, ôm tấm ảnh di vật của người yêu rồi bỏ quê ra đi . Ấy vậy mà trong bài thơ 9 khổ với 40 câu, Đinh Hùng chỉ sử dụng có một lần duy nhất từ "rỏ lệ" mà vẫn diễn đạt tột cùng nỗi đau thương đến điên loạn của mình.
    Trở lại phần trích bài thơ dự thi số 07/GK , ta thử xem tác giả đã diễn đạt thế nào:

    À ơi con ngủ cho say
    Bố ru con nốt khúc này nữa thôi


    Không hoành tráng "đao to búa lớn", không kể lể dài dòng, không sử dụng một từ ngữ nào diễn tả nỗi đau, chỉ với một câu 8 rất nhẹ nhàng: "Bố ru con nốt khúc này nữa thôi" tác giả đã truyền tải được cho người đọc nỗi đau thầm lặng của một ông bố đã bao năm chắt chiu, nuôi nấng đứa con yêu , nay cất lời à ơi ru con lần cuối để rồi sẽ tiễn con đi. Nửa như van xin :"Cho bố ru nốt lần này thôi" và nửa như một lời giã biệt :" Từ nay bố sẽ không còn ru con nữa ". Không hẳn từ nay bố đã mất con, nhưng xong khúc ru này thì từ nay bố sẽ vĩnh viễn mất đi cái hạnh phúc được ru con như ngày nào con còn bé thơ rồi.
    Và rồi tiếp theo:

    Con mơ gì thế mà cười ?

    Từ nỗi đau của bố, thoắt cái tác giả chuyển ngay qua nụ cười vô tư của con lúc đang mơ vào câu 6 kế tiếp. Hai thái cực đặt cạnh bên nhau một cách bất ngờ. Nụ cười nằm cạnh nỗi đau, cái này tôn thêm ý nghĩa cho cái kia mà lại rất logic và không chút gượng ép. Và, với câu hỏi:"Con mơ gì thế mà cười?", giả dụ nếu người đọc cứ thuận đà theo ý thơ trong khổ 2 của bài thì dễ dàng nghĩ câu trả lời sẽ mang đầy ý than trách như: "Con cứ vô tư vui cười , có biết đâu bố đang héo sầu khổ sở..." Nhưng may mắn là không phải thế. Câu trả lời đã là:

    Ừ xuân đang đến. Và trời đang xanh

    Thật ngạc nhiên ! Không còn thấy ông bố "khó hiểu" đang kể lể phiền trách như ý thơ trong khổ 2 của bài nữa . Bây giờ đây mới đích thực là ông bố vô cùng kính yêu của con gái. Nỗi sầu khổ của bố như biến đi đâu ngay lập tức sau nụ cười của con. Và dù đang trong tâm trạng như vậy, nhưng bố vẫn nhìn ra một bầu trời rạng ngời màu xanh hy vọng . Ừ, con cười vui vì mùa xuân đã đến, và mùa xuân hạnh phúc của riêng con cũng vừa sang. Thật cảm thương cho bố với nỗi đau thầm lặng đang dấu kín bên dưới niềm hạnh phúc của con.

    Với âm điệu nhẹ nhàng, trơn tru, từ ngữ bình dị mà truyền cảm tuyệt vời, bốn câu thơ trích dẫn trên đối với Mắt thật đáng để học hỏi. Dù biết rằng cả với thơ của những thi sĩ nổi danh, mình cũng chưa chắc đòi hỏi được nhiều hơn thế, nhưng sao lòng vẫn cứ tiếc thầm: "Giá như được nhiều hơn thế..."

    Vẫn như CM trước, lần này cũng vẫn là những cảm nhận của một người đọc thơ bình thường chứ không hề là một bài bình thơ, và Mắt xin chân thành cảm ơn tác giả bài thơ.


  8. #98
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket huongnhu's Avatar
    Ngày gia nhập
    Aug 2009
    Bài viết
    1.089
    Thanks
    1.189
    Thanked 1.694 Times in 317 Posts

    Default Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận

    VỀ LẠI CHÂU GIANG - MS008/GK
    Nay về gặp lại bến Châu Giang
    Cảnh sắc xem ra đã rộn ràng
    Quất nảy chồi non chờ tết đến
    Đào ươm nụ thắm đợi xuân sang.
    Ba lần cây bưởi đơm hoa trắng
    Sáu vụ đồng chiêm trổ hạt vàng
    Chốn cũ ngày nào ghi ước hẹn
    Người giờ còn nhớ tới ta chăng.


    Hnhu tẩn mẩn đọc lại từng bài của BGK. HNhu muốn cái click chuột của HNhu thật công tâm và sáng suốt. Khó. Bài nào cũng có những điều thích cũng như có chỗ chưa ưng với ý HNhu. Bài nào cũng rất tình. Tình xuân. Tình thân. Tình yêu.
    Còn đọc nữa!

    Giờ thì đọc bài này, của vị GK MS8.
    Lục lọi chong đầu, chong đủ mọi ngóc ngách tim, gan, mề, mật. Tự hỏi, bến Châu Giang ở đâu dzậy cà? Có gần bến My Lăng? Có họ hàng dzới bến Tô Châu?... hay đâu đó trong lời ca " chiều trên bến cô liêu. Bến sông xưa tiêu điều..." ?
    Lạc đề gùi HNhu ơi. Bến Châu Giang là một danh từ riêng. Bến cô liêu có thuộc tính của một tính từ. À, há, nhưng, chính dzì bến Châu Giang, làm cho HNhu liên tưởng bến cô liêu!
    Có chút gì bâng khuâng rộn nhẹ trong HNhu khi chỉ mới đọc đề tựa bài thơ:
    Nay về gặp lại bến Châu Giang
    Cảnh sắc xem ra đã rộn ràng

    Dzẩy a! Tha hương nhân chùn gối mỏi chưn giã từ phiêu bạt tìm về cố hương. Bến Châu Giang đương xuân. Hai từ rộn ràng làm HNhu háo hức dấn thân sâu vào bài thơ:
    Quất nảy chồi non chờ tết đến
    Đào ươm nụ thắm đợi xuân sang.
    Ba lần cây bưởi đơm hoa trắng
    Sáu vụ đồng chiêm trổ hạt vàng

    Bến Châu Giang xuân thật rồi! Những đào, những quất khoe thì mơn mởn.
    Lại trở về với câu hỏi thường trực trong đầu HNhu nãy giờ: Bến Châu Giang ở đâu?
    Miền Tây sông nước của HNhu hông nghe nói vụ chiêm. Vụ chiêm chín vàng có lẽ là vụ đông - xuân của Bắc Bộ. Phía Bắc nổi tiếng với bưởi Đoan Hùng. Bến Châu Giang liên quan với những địa danh này chăng?!
    Hhihihi, đoán già, đoán non, thôi thì chờ it bữa nữa sẽ hỏi thẳng tác giả về lai lịch của bến Châu Giang. Cứ để HNhu đoán mò một hồi là thành...trớt quớt. Chiên dziên đoán sai mừ!
    Có điều làm HNhu thắc mắc. Bưởi trổ bông theo mùa, hai mùa một năm. Ba lần bưỡi trổ bông hết một năm gưỡi. ( Hông tính bưởi bị thúc. Hoa quanh năm. )
    Sáu vụ lúa chiêm chín, vị chi là sáu vụ đông - xuân. Sáu năm!
    Dzậy, tác giả đã xa bến Châu Giang bao lâu ạ? ( Hihihi, bắt giò tác giả chỗ này, cho té cái đụi chơi. )
    Chốn cũ ngày nào ghi ước hẹn
    Người giờ còn nhớ tới ta chăng.

    Tác giả đi xa trở lại. Bến cũ còn nhớ người cũ chăng? Người cũ còn nhớ người cũ chăng? Hà, lại chộn rộn cảm xúc bâng khuâng chong HNhu.
    Liệu những gì của ngày xưa, có còn dành giữ cho nhau? Hay, thời gian đã phủ dày bụi lãng quên?
    Hoài cổ!
    Bài thơ nhẹ nhàng. Khi rộn ràng vui. Khi gợi nhớ xa xăm.
    Dù gì, cũng chúc mừng người đã trở về bên bến Châu Giang.

    ( HNhu đoán bài này của...vị GK ở Miền Bắc. Có hai vị. Cô Thuphong cùng chú Thỏ.
    Hihih, lại đoán đồng tác giả. Khỏi áy náy "nhứt bên trọng, nhứt bên không" )

    Last edited by huongnhu; 28-01-2010 at 01:20 PM.

  9. #99
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket NHAT NGUYET's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    1.320
    Thanks
    890
    Thanked 1.050 Times in 231 Posts

    Default Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận

    Trích dẫn Trích dẫn của Đôi Mắt Mùa Đông Xem bài viết
    Những cái hay trong bài đã được các bạn phân tích bên trên rồi. Mắt chỉ xin nêu cảm nhận về 4 câu được trích.
    Với những :bùi ngùi; bâng khuâng; nghẹn lòng; lau nước mắt.v.v...,tác giả đã diễn đạt và truyền lại được cảm xúc của mình cho người đọc. Tuy nhiên, với Mắt, dùng từ ngữ để diễn tả cảm xúc của mình đã là hay, nhưng khi không cần dùng bất kỳ những từ ngữ nào như thế mà vẫn truyền đạt được cảm xúc thì mới gọi là tuyệt vời . Người yêu thơ chúng ta chắc hẳn đã từng được thưởng thức những bài thơ như vậy. "Gửi người dưới mộ" của nhà thơ Đinh Hùng là một điển hình: Đau khổ đến cùng cực khi người yêu qua đời, ôm tấm ảnh di vật của người yêu rồi bỏ quê ra đi . Ấy vậy mà trong bài thơ 9 khổ với 40 câu, Đinh Hùng chỉ sử dụng có một lần duy nhất từ "rỏ lệ" mà vẫn diễn đạt tột cùng nỗi đau thương đến điên loạn của mình.
    NN rất tâm đắc và cực kỳ thích thú với quan điểm trên của DMMD. Đã có lần NN nói về lối thơ "không chữ". Chúng ta những người mới tập tành làm thơ, thường vận dụng đến mức lạm dụng những từ ngữ rất "kêu", rất "mơ hồ", rất "triết học"... để đưa vào thơ và nghĩ thế mới là thơ!!! Những từ ngữ "cao sang quý tộc" trên đặt đúng lúc, đúng chỗ thì không có gì phải bàn, ngược lại nếu bị lạm dụng quá đà thì khi đọc lên câu thơ nghe "loảng xoảng" nhưng ý tứ không rõ ràng thì chẳng khác mấy với hô... lô tô.

    Trong chúng ta chắc hẳn ai cũng hơn một lần đọc "Đồi tím hoa sim" (Hữu Loan), một trong những bài thơ tình hay nhất thế kỷ 20, bài thơ đầu tiên của VN được mua tác quyến với 100 triệu đồng, chúng ta hãy đọc lại đoạn thơ sau:

    Tôi về
    không gặp nàng
    Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
    Chiếc bình hoa ngày cưới
    thành bình hương
    tàn lạnh vây quanh


    Bao mất mát, đau thương, tưởng chừng khó diễn tả thành lời, được tác giả gói ghém trong mấy câu thơ cực kỳ bình dị, hình ảnh "chiếc bình hoa ngày cưới thành bình hương" thật đắt, một hình ảnh xuyên suốt bài thơ, từ hạnh phúc của đôi lứa vừa cưới nhau... đến khi chàng về thăm thì nàng đã nằm dưới mộ sâu... Chính những câu chữ bình thường như thế lại làm nên những giá trị khác thường.

    Trở lại với bài thơ, lần đầu tiên khi đọc bài thơ này, tôi không khỏi nhủ thầm, giá mà... tác giả kìm nén được cảm xúc, sắp xếp và gạn lọc lại, để bài thơ ngắn đi một chút thì hay biết mấy! chính sự lan man đã che đi phần nào những câu thơ "lấp lánh" mà các bạn đã trích, đã bình ở trên.


    NN
    Last edited by NHAT NGUYET; 28-01-2010 at 02:52 PM.

  10. #100
    Member PhotobucketPhotobucket luulytim_tttt's Avatar
    Ngày gia nhập
    Aug 2009
    Bài viết
    203
    Thanks
    0
    Thanked 9 Times in 9 Posts

    Default Ðề: Thơ "Tình xuân" và cảm nhận

    Thư gởi Mẹ ngày Xuân - MS009/GK

    Mẹ ơi, trần gian đang đón Tết
    Chốn thiên đường Xuân có về chưa
    Có hàng quán mở bày bánh mứt
    Có mai, đào biếc, đợi treo mùa?

    Có ai đưa Mẹ may áo mới
    Để Mẹ lễ chùa sáng Xuân qua
    Có ai mừng tuổi, phong bao đỏ
    Chúc Mẹ sống lâu mãi chẳng già?

    Hun hút thiên đường, lo Xuân ngại
    Lỡ quên không ghé, Mẹ mong không
    Hay con gánh Tết về bên đó
    Cho Mẹ ngày Xuân những ấm lòng?

    Trần gian Tết vẫn bánh chưng xanh
    Vẫn dưa hấu đỏ, kiệu, dưa hành
    Chỉ con lạnh lẽo từ xa Mẹ
    Tết gọi xưa về đứng loanh quanh

    Gởi Mẹ dòng thư thương nhớ lắm
    Mứt gừng năm cũ vẫn còn thơm
    Mỗi năm Tết đến con sên lại
    Như thấy Mẹ trong ấm lửa hừng...


    Ngày Xuân bùi ngùi nhớ mẹ, đã biết chốn thiên đàng là nơi thanh thản, hạnh phúc nhất tác giả vẫn còn lo ngày tết mẹ có được vui như dưới trần gian.

    Hun hút thiên đường, lo Xuân ngại
    Lỡ quên không ghé, Mẹ mong không
    Hay con gánh Tết về bên đó
    Cho Mẹ ngày Xuân những ấm lòng?


    Tình thảo hiếu của tác giả làm nhớ tới đức Mục Kiền Liên ngày xưa vào Ngục A Tì dâng cơm cho mẩu thân thì tác giả ngày nay gánh tết lên thiên đàng cho mẹ. Trời ! Gánh chè gánh xôi bán cho người ngoài chợ đã thấy, gánh tết lên thiên đàng cho mẹ? Thật là vĩ đại !

    Trần gian tết lúc nào cũng khoanh dưa đỏ, bánh chưng xanh, ẩm thực hay vật chất lúc nào cũng không ít thì nhiều, cảm giác thiếu thốn ở đây là tình mẹ.

    Mẹ già như chuối chín cây
    Gió lay mẹ rụng con thành mồ côi !
    Mồ côi khổ lắm ai ơi
    Đói cơm khát nước không người nào lo ?


    Miếng cơm manh áo đôi khi còn có người tài trợ, mùa xuân đi lại về, còn tình thương mẩu tử tìm đâu ra để bù đắp vào. Cho nên :

    Chỉ con lạnh lẽo từ xa Mẹ
    Tết gọi xưa về đứng loanh quanh


    Tết đến lòng thiên hạ nôn nao vui mừng, riêng trong trí tác giả chỉ có nổi nhớ nhung dĩ vãng, ngày còn được mẹ âu yếm yêu thương.

    ...
    Mứt gừng năm cũ vẫn còn thơm
    Mỗi năm Tết đến con sên lại
    Như thấy Mẹ trong ấm lửa hừng...


    Mứt gừng năm cũ có còn đâu mà thơm hoài, cái thơm ở đây là mùi thơm trong trí nhớ của người con hiếu thảo. Mỗi năm tết đến lại nhớ thương mẹ, đem mùi vị mứt gừng vào trong trí " sên " lại để tìm thấy bóng mẹ trong biển lửa của tình thương.

    Lại một bài thơ làm cho LLT rơi lệ vì tình hiếu thảo ! Xin chia buồn cho những người đã mất mẹ, và xin cám ơn bài thơ thật hay của tác giả ! Muahz 1 phát ! Nụ hôn gió này đặc biệt cho người yêu Mẹ thôi nghe, không hôn bừa đâu àh

Trang 10 / 28 Đầu tiênĐầu tiên ... 8910111220 ... LastLast

Chủ đề tương tự

  1. Những bài văn "kinh dị" trong kỳ tốt nghiệp THPT
    By Nhudadauyeu in forum Tác Phẩm, Sách, Truyện Sưu Tầm...
    Trả lời: 0
    Bài cuối: 12-07-2010, 03:24 PM
  2. Slaughterhouse "The One" Director's cut album in stores August 11th
    By Khuyết in forum DJ - Trance - Dance - House Online
    Trả lời: 0
    Bài cuối: 22-07-2009, 11:50 AM
  3. Trả lời: 7
    Bài cuối: 04-07-2009, 11:43 AM
  4. "Hạ gục" chàng bằng "toà thiên nhiên"
    By TeacherABC in forum Chị Em Tham Khảo
    Trả lời: 5
    Bài cuối: 11-06-2009, 10:31 AM
  5. Trả lời: 1
    Bài cuối: 24-05-2009, 10:35 PM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •