Có những nỗi buồn không hiểu nổi
Như ai kia khe khẽ lướt qua mình
Có những lúc nghe cô đơn đến tội
Ta tự cười trong niềm nhớ lặng thinh
Có những nỗi buồn không hiểu nổi
Như ai kia khe khẽ lướt qua mình
Có những lúc nghe cô đơn đến tội
Ta tự cười trong niềm nhớ lặng thinh
Đâu có gì đáng nói
Chỉ là bình thường thôi
Bình thường như hơi thở
Thoảng qua nhau trong đời.
Đông Quân (25-05-2011),bachvan (03-06-2011),gangrel090 (25-05-2011),kehotro (25-05-2011),Nhím con (27-05-2011),Nhudadauyeu (25-05-2011),Phu sinh (25-05-2011)
Ngày qua em thắp
Ngọn nắng vô thường
Ngày qua ta níu
Tia nào yêu thương
Ngày qua thôi nhé
Nắng cũ không còn
Buồn vui như thể
Mưa nhòa yêu thương!
Buồn vui như nắng
Buồn vui như mưa
Miên man nỗi nhớ
Làm sao cho vừa
Lả lơi mỗi ngày
Ta thành người khác
Xin đời như mây
Xuôi Nam ngược Bắc
Hay như con nước
Thuyền xuôi bến nào
Hay như dòng thác
Khúc ghềnh xôn xao
Ta như mùa cũ
Trôi vào cơn mê
Ta như ngày cũ
Tìm không lối về
Như lẽ cuộc đời
Buồn vui muôn ngả
Như lẽ nụ cười
Hồn nhiên, vội vã
Xin dừng tất cả
Cho đời ngủ yên
Đâu có gì đáng nói
Chỉ là bình thường thôi
Bình thường như hơi thở
Thoảng qua nhau trong đời.
Nắng không vàng nữa ngẩn ngơ
Mưa giăng qua ngõ bây giờ buồn tênh
Đâu có gì đáng nói
Chỉ là bình thường thôi
Bình thường như hơi thở
Thoảng qua nhau trong đời.
bachvan (03-06-2011)
Thương tặng mình, tình yêu của anh!
Lại một ngày vắng em
Nghe lòng mình quạnh quẽ
Con đường cỏ vẫn mềm
Mà bước chân nặng thế
Ta đếm mòn lối nhỏ
Sao người xa cuối trời
Cơn mưa rào vẫn ngỏ
Cho lòng hoài đơn côi
Mong em về sớm mai
Rắc nắng vàng qua phố
Ươm mầm yêu lên ngời
Cho lòng ta thôi nhớ
Dịu dàng hòa hơi thở
Đưa tình vào yêu thương
Cho nụ tình lại nở!
Trong mùa yêu thiên đường!
Đâu có gì đáng nói
Chỉ là bình thường thôi
Bình thường như hơi thở
Thoảng qua nhau trong đời.
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
Gặp em một chiều tháng sáu
Con đường phượng ướt nhòe mưa
Bước chân bồi hồi tháng sáu
Nhớ ôi nhớ mấy cho vừa
Lặng lẽ khung trời tháng sáu
Mưa bay qua khóe môi cười
Lặng lẽ về bên nỗi nhớ
Riêng ta giờ vẫn chơi vơi
Ta ước về bên tháng sáu
Thuở hồn nhiên ấy qua rồi
Em bước qua thời tháng sáu
Chỉ còn đường cũ mưa rơi
Đâu có gì đáng nói
Chỉ là bình thường thôi
Bình thường như hơi thở
Thoảng qua nhau trong đời.
Đêm buồn nhớ một người xa
À ơi giấc ngủ la cà nơi đâu
Khoảng mênh mông những nỗi sầu
Hai ngàn cây số ru nhau khúc này
Trên trời sao đã ngủ say
Dưới trần ta vẫn vơi đầy nỗi mong
Em ngoan hãy trọn giấc nồng
Để anh thức đợi nắng hồng ngày mai!
Nối dài chi những đêm dài!
Đâu có gì đáng nói
Chỉ là bình thường thôi
Bình thường như hơi thở
Thoảng qua nhau trong đời.
Khéo trách chi người đã quá lâu
Phận mình ngang trái kiếp bèo dâu
Đẩy đưa con tạo tàn lưu luyến
Lầm lụi càn khôn vẫn dãi dầu
Ngày tháng qua rồi buồn chẳng đủ
Nắng mưa còn đó khổ đã sâu
Đắng cay mấy nẻo đời chưa trải
Lặng khép niềm riêng một nỗi sầu!
Đâu có gì đáng nói
Chỉ là bình thường thôi
Bình thường như hơi thở
Thoảng qua nhau trong đời.