Anh chẳng có kỷ niệm với mùa thu
Hà Nội với anh chỉ mùa đông đọng lại
Mùa đông ấy chắc anh còn nhớ mãi
Ấm áp trong anh hình ảnh người con gái
Cô ấy người Hà Nội, và giọng nói giống em

Nhớ lần đầu điện thoại lúc mới quen
Anh hỏi em có phải người Hà Nội
Chẳng phải đâu em là người miền núi
Nghe giọng thôi, anh đã thích em rồi?

Chợt một ngày Hà Nội nắng thu lên
Anh xuất hiện trước em khi mùa đông còn xa lắm
Ký ức em...
Hà Nội thu thêm nồng đậm
Ký ức anh...
Hà Nội thu có lắng đọng chút gì không?

Ta chưa cùng nhau đi qua một mùa đông
Lời anh nói:
"Không bao giờ để em một mình"
Vẫn vẹn nguyên trong ký ức
Dẫu chỉ là bên nhau trong tâm thức
An ủi,sẻ chia qua tin nhắn hàng ngày

Em biết rằng chẳng thể tay trong tay
Chẳng có những ngày mùa đông cùng sưởi ấm
Vẫn mình em trên đường khuya vắng lặng
Lạnh lẽo một mình qua gió bấc đêm đông

Chẳng ai tắm hai lần trên một dòng sông
Ký ức của anh: cô ấy và mùa đông Hà Nội
Mùa đông này trên con đường anh giờ quên lối
Em dịu ngọt bên anh dẫu khoảnh khắc trong đời.
Anh....Hà Nội mùa đông!
Em...Chơi vơi !

01/09/2009