

Đã nhận ra!
Anh đến bên em, mềm môi vì lời nói
Lòng đã mang giả dối phút ban đầu
Chẳng bận tâm ngày sau cùng chung lối
Chỉ biết rằng yêu, và có người yêu
Bỗng một ngày nhìn vào đôi mắt ấy thật lâu
Anh cảm nhận một khung trời sâu thẳm
Chứa đựng sự bao dung với chân tình vô bờ bến
Rất mặn mà đánh gục trái tim anh
Tự lúc nào lòng thay đổi thật nhanh
Một ngày không em, anh thấy mình thổn thức
Tâm khảm lu mờ, mây đen ngập mắt
Chỉ muốn gặp em, và được ở bên em
Anh nhận ra tình đến thật êm đềm
Không sặc sỡ sắc màu nhưng chứa nhiều rạng rỡ
Em đừng hỏi vì sao em nhé?
Bởi bây giờ, anh chỉ biết có em thôi!
Ta đi tìm một ánh nắng ban mai!!!


Hahaha! Thiệt đúng là HNhu mờ, nói lúc nào cũng trúng...ý lộn...cũng trật lất hết á!
Cô nào tin hay ko tin cũng hem sao, miễn có một người tin là được rồi HNhu nhở! Nhưng mờ ko tin cũng lạ, chân tình mờ hem tin thì chẳng lẽ đi tin giả dối à?
Ai mà quạu được HNhu chắc có công lực cao lém, chứ như Sầu thấy thì Sầu ko có khả năng quạu đâu nờ! Không phải là ko biết quạu, mà là...HNhu dễ xương thế Sầu quạu hem nổi!![]()
Ta đi tìm một ánh nắng ban mai!!!


Lơ lửng!
Mây dạt, Trời trong bừng nắng đổ
Gió thoảng ru hồn hương cỏ say
Em dạo gót hiền bên bờ ngọc
Phất phơ tà áo bọc Xuân đầy
Có phải cõi Tiên nơi Hạ Giới
Hay là được tạo bởi lòng ai
Đam mê ánh mắt cài phơi phới
Một góc tây hồ gợi thiên thai!
@HNhu: ông Trời còn có chưn huống gì là Tìn chứ!![]()
Ta đi tìm một ánh nắng ban mai!!!
Chân tình là cái chi chi nhể?
Cầm nắm mó sờ có được đâu
Chân giả tháo ra quăng lốp cốp
Ô hay nhờn nhợt một sắc màu!
.......................................
Chân chà chơi chữ chuyện chà chân
Lần lượt lôi lom lọc lựa lần
Móc mó mày mò mời mọc móc
Nhân nhà nhem nhá nhuộm nhà nhân.
Phá chút cho vui!
Ta già chưa nhỉ em ơi?
Để thơ hon hỏn vay đời nỗi đau.