@ HNhu : Cảm ơn em về lời chúc an lành. Tấm thiệp thật ấm áp, bình yên.
Cứ như mới vừa hôm qua.
Ta vừa chúc sinh nhựt bạn: "Chúc em môi hồng má thắm..."
Thế mà, hôm nay nhìn lại, bao nhiêu năm đã trôi qua.
Bạn cùng ta, thời xuân đã ở lại phía sau. Xa lắc. Nhớ bạn quá. Nhớ ta quá. Nhớ ngày ấy quá.
Giờ thì bạn xa ta lắm. Cảm giác vẫn cứ thật gần.
Có ý định tặng thơ sinh nhựt bạn như lời hứa. Hứa với bạn, cho đến khi nào mắt mờ chân run, tinh thần lẩm cẩm, mới thôi làm thơ tặng sinh nhựt bạn. Thơ ta tặng bạn có hơn hai mươi bài. Đánh dấu hơn hai mươi năm, từ khi biết bạn! Trời ơi, thời gian!
Nghe tiếng bạn cười khanh khách bên kia bờ Thái Bình Dương, ấm lòng chi lạ.
Lạ hơn là, sao, ngồi gần hai giờ đồng hồ, vẫn chưa có thơ cho bạn!
Ta ơi, ta hôm nay, sao lại thế này?!