Ai nỡ đem sầu tương tư
Mang gánh lên thuyền đời
Khi biển tình chìm trong đắm say
Bao cách ngăn biết đâu đi về.
Bến không thuyền thuyền không lái tình cũng phai
Nỗi đau tương tư trùng dương có hay
Thuyền bỏ bến bến cũng ngẩn ngơ với đời
Duyên kiếp sao nhẫn tâm ơ hờ.
Giờ cát tăm tối như tóc rối biết nói rõ nên lời
Phải chăng bảo lòng dầy sóng đêm Đông
Đành bỏ nhau người sang sông.
Ai nỡ đem sầu tương tư
Mà chất lên bến tình người
Đau đớn này lặng lẽ khó nguôi
Duyên cớ sao nói không nên lời.
Bến không thuyền thuyền không lái tình chẳng phai
Trái tim đơn côi này không đổi thay
Thuyền bỏ bến bến cũng ngẫn ngơ đắm say
Muôn kiếp bến tương tư mong chờ
__________________
Xin phép được hỏi: Sao tôi không nghe được bài hát nhỉ? Tiếc quá!
Từ lúc yêu anh em đây đã biết trước
Rằng trái tim anh đã không thuộc về em
Mà cớ sao em vẫn yêu vẫn muốn được bên mỗi anh
Để rồi hôm nay tim em rạn vỡ
Từ lúc yêu em anh đây đã cố gắng
Cảm giác bên em chẳng mang anh niềm vui
Người bước đi bên ai kia tay nắm cùng với ai kia
Người cho em bao giấc mộng tàn phai
Trách làm gì người ơi, anh đây không muốn ai buồn
Hãy hiểu cho anh, không muốn đâu người ơi
Hết yêu rồi làm sao, anh đây có thể yêu người
Chẳng lẽ anh lặng yêu không nói
Lòng em giờ đây tan vỡ với những câu nói anh lặng yêu
Làm sao làm sao hỡi anh em yêu anh yêu thật lòng
Biết yêu anh làm gì, biết trước quen anh làm gi
Để hôm nay ta càng thêm khổ đau
Đành thôi đường ai nấy bước anh sẽ vẫn chúc em được yêu
Dù cho lòng anh rất đau khi không yêu em như ngày xưa
Níu kéo thêm được gì, chỉ để con tim đau buồn
Đành vậy thôi duyên tình ta vỡ tan
Giờ đây làm chi em hỡi anh đây chẳng biết yêu làm sao
Đành thôi đừng mang đến anh bao yêu thương bao lời trao
Trách duyên ta lỡ làng, thôi trách duyên ta phũ phàng
Để mình anh ôm đớn đâu mà thôi
Trời buồn khi em xa vắng
Tình sầu khi ta xót xa
Vì một người đi không trở lại
Cho ngàn năm ta thương nhớ
Tìm được gì khi ta đã mất
Dĩ vãng mãi xa tầm tay
Và một người ra đi cuối trời
Cho một người ngồi đây nhớ thương
Khi bên nhau sợ câu giã từ
Sợ một ngày ta sẽ mất nhau
Mà cuộc đời làm sao ta đoán được
Nhắm mắt xuôi tay tình xa
Còn một mình ngồi đây với trời
Thân xác ấy đã theo/xa ngàn mây
Chuyện tình mình từ nay ngậm ngùi
Cho tim tôi vẫn nhớ tới người
Gọi nắng!
Trên vai em gầy
Đường xa áo bay
Nắng qua mắt buồn
Lòng hoa bướm say
Lối em đi về
Trời không có mây
Đường đi suốt mùa
Nắng lên thắp đầy
Gọi nắng!
Cho cơn mê chiều
Nhiều hoa trắng bay
Cho tay em dài
Gầy thêm nắng mai
Bước chân em về
Nào anh có hay
Gọi tên cho nắng
Chết trên sông dài
Thôi xin ơn đời
Trong cơn mê này
Gọi mùa thu tới
Tôi đưa em về
Chân em bước nhẹ
Trời buồn gió cao
Đời xin có nhau
Dài cho mãi sau
Nắng không gọi sầu
Áo xưa dù nhàu
Cũng xin bạc đầu
Gọi mãi tên nhau
Gọi nắng!
Cho tóc em cài
Loài hoa nắng rơi
Nắng đưa em về
Miền cao gió bay
Áo em bây giờ
Mờ xa nẻo mây
Gọi tên em mãi
Suốt cơn mê này...