kehotro (02-05-2011)
Anh buông lóng ngóng bên bờ
Em hồng má đỏ thẩn thờ chèo rơi
Trăng rằm óng ánh ngang trời
Hai bên đây đó chẳng rời mắt nhau
Dài sông ngăn cách lụa đào
Xuôi dòng nước chảy cồn cào bóng mây
Tóc rung thổn thức vai gầy
Góc trời bến lỡ dáng cây héo mòn
Lang thang chân bước vô tình
Bạc phơ vó ngựa, rập rình ánh sao
Lưng trời cánh nhạn dáng chao nghiêng
Rạo rực niềm hâm chốn viện thiền
Chất chứa bao năm giờ phóng xổ
Xao lòng chất chứa bấy niềm riêng
Lang thang chân bước vô tình
Bạc phơ vó ngựa, rập rình ánh sao
Lệ rưng bưng chén rượu đào
Chân nghiêng bước xéo máu trào ruột gan
Gào vang đối tửu trăng vàng
Thơ điên vung vít gửi ngang lưng trời
Lang thang chân bước vô tình
Bạc phơ vó ngựa, rập rình ánh sao
hahaha (02-05-2011)
Cõi_Mơ (09-05-2011),kehotro (02-05-2011),loyal (11-09-2012),MTTC70 (09-05-2011),Tường Thụy (02-05-2011)
Boulevard (08-05-2011),Cõi_Mơ (09-05-2011),hahaha (09-05-2011),MTTC70 (09-05-2011),Tường Thụy (08-05-2011)
Hihi, tự nhiên đọc topic này thấy hay quá... Tự dưng đọc... tự dưng điên... Tự dưng thích...
B chào bác Vô tình... mong bác cứ vô tình nhưng thi thoảng tự dưng... điên để bà con được đọc những vần thơ ... ngẫu hứng "điên" của bác... Cái điên của bác làm người đọc tự dưng ... cảm ợ ...
Last edited by Boulevard; 02-05-2011 at 10:52 AM.
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)