Bài 1 đến 10/342

Chủ đề: Ha ha lều nát bên đường!

Hybrid View

  1. #1
    Member PhotobucketPhotobucket hương rừng's Avatar
    Ngày gia nhập
    Oct 2009
    Bài viết
    197
    Thanks
    0
    Thanked 1 Time in 1 Post

    Default Ðề: Ha ha lều nát bên đường!

    trên vạn nẻo đường
    buồn vui khổ hận
    tim sầu vương vấn
    nửa cuộc tình dài

    vì lụy bi hài
    xót đau kẻ lạ
    âu tình xa quá
    nén lại mà thôi

  2. #2
    Silver Member PhotobucketPhotobucketPhotobucket Sầu Thiên Thu's Avatar
    Ngày gia nhập
    Dec 2009
    Location
    Lang bạt...
    Bài viết
    333
    Thanks
    0
    Thanked 10 Times in 10 Posts

    Default Ðề: Ha ha lều nát bên đường!

    Trích dẫn Trích dẫn của hương rừng Xem bài viết
    trên vạn nẻo đường
    buồn vui khổ hận
    tim sầu vương vấn
    nửa cuộc tình dài

    vì lụy bi hài
    xót đau kẻ lạ
    âu tình xa quá
    nén lại mà thôi


    Đời như sương sớm
    Hợp rồi lại tan
    Tình như tia nắng
    Phai rồi hoàng hôn

    Em như cơn gió
    Đến rồi lại đi
    Anh như cây si
    Rũ buồn hiu hắt




    @DQ: Hic...tự sầu đó DQ ơi...đã hết rồi mơ mộng của ngày qua
    Ta đi tìm một ánh nắng ban mai!!!


  3. #3
    Member PhotobucketPhotobucket Ngưu Lang's Avatar
    Ngày gia nhập
    Nov 2009
    Bài viết
    52
    Thanks
    1
    Thanked 7 Times in 4 Posts

    Default Ðề: Ha ha lều nát bên đường!

    Dạo quanh phố vắng
    Lều nát bên đường
    Dừng chân gối mỏi
    Ngồi hát nghêu ngao
    Chẳng gặp chú Ha
    Không ai để phá
    Thôi hẹn hôm khác
    Hết vào rồi ra...

  4. #4
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jun 2009
    Bài viết
    988
    Thanks
    1.121
    Thanked 1.240 Times in 316 Posts

    Default Ðề: Ha ha lều nát bên đường!

    Trích dẫn Trích dẫn của Ngưu Lang Xem bài viết
    Dạo quanh phố vắng
    Lều nát bên đường
    Dừng chân gối mỏi
    Ngồi hát nghêu ngao
    Chẳng gặp chú Ha
    Không ai để phá
    Thôi hẹn hôm khác
    Hết vào rồi ra...
    Hôm nay lân la
    Ra ngoài khuân vác
    Tai ù mắt lác
    Vừa mới lết về
    Hơi chút phê phê
    Đêm về lại...uống
    Điều đó rồi cũng qua đi!

  5. #5
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jun 2009
    Bài viết
    988
    Thanks
    1.121
    Thanked 1.240 Times in 316 Posts

    Default Ðề: Ha ha lều nát bên đường!

    Sáng và tối


    Có những người ở bên cạnh mình cả vài chục năm mà mình không biết tông tích ra sao. Mà có biết cũng chỉ biết phần sáng, chứ phần tối thì tối bưng! Đôi khi biết được điều gì đó thì lại là những phần sáng đáng kính!

    Rồi cũng có ngày biết, nhưng đó là ngày không vui. Vì ngày đó thường là ngày tạ thế của đương sự. Đó là bài văn điếu, bản tường trình công trạng của họ trong thời gian làm người. Rất trịnh trọng, nhưng cái biết ấy cũng chỉ là khoảng sáng.
    Cả khoảng sáng khả kính ấy cũng không hẳn đã đúng như ta muốn. Người có vị trí càng cao thì khoảng sáng càng lớn và đôi khi còn sáng hơn bình thường. Vì ở bài văn điếu người ta thường chỉ góp nhặt cái hay để nói lời tốt đẹp cuối cùng với người ra đi. Không ai lại đi tiếc người chết một lời khen bao giờ!

    Nhiều người biết điều ấy nhưng vẫn thắc mắc với cái góc khuất. Con người vốn tò mò, luôn muốn nhìn thấu cả khoảng tối của người khác. mà nhất là khoảng tối của những người có danh hoặc có vị trí xã hội thì càng dễ bị tọc mạch.

    Chẳng biết để làm gì với cái khoảng tối của người khác. Sự tìm tòi khoảng tối phần lớn chỉ là để thỏa mãn tò mò, kéo nó xuống càng thấp càng gần mình càng tốt, muốn sát mắt cho thật rõ đến chi tiết rồi... cũng chẳng để làm gì ngoài việc làm vốn buôn dưa lê! Trừ nghiên cứu của những người làm sử với các vĩ nhân thì lại là chuyện khác.

    Người ta thường có hai mặt âm- dương như mặt trời mặt trăng. Con người là vậy! Vế nào thái quá đều là bất bình thường.
    Người mà chỉ toàn cái tốt, hoặc toàn cái xấu mới là không bình thường! Vì sống là phải vận động- vận động để tồn tại- nên trong nhiều cái tốt cũng có lúc mắc sai lầm.... Đó là qui luật, chỉ có thể ngày dài đêm ngắn hoặc ngược lại mà thôi!

    Tôi thường sợ những gì sáng quá, và tôi nghi ngờ điều đó!
    Nhưng tôi cũng sợ chỗ tối tăm quá, vì không thể nhìn thấy gì ở đó! Và rất có thể nơi ấy có cạm bẫy.

    Tôi đã từng đi trong cuộc sống lờ nhờ giữa sáng và tối bao nhiêu năm nay rồi. Có lúc cũng nhầm lẫn sáng thành tối, lẫn tối thành sáng, rồi mới nhận ra:đôi khi phân biệt sáng tối là ở nhận thức chứ không phải ở tai nghe hoặc mắt nhìn!
    (Sưu tầm, tổng hợp)
    Điều đó rồi cũng qua đi!

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •