Lòng vô tình, ai cũng bảo ta điên!
Chân lang thang, áo rách miền quan ải!
Ta hư ảo, vô thường trong thực tại!
Tiếng đa tình, tim đầy vết chông gai!
Lòng vô tình, ai cũng bảo ta điên!
Chân lang thang, áo rách miền quan ải!
Ta hư ảo, vô thường trong thực tại!
Tiếng đa tình, tim đầy vết chông gai!
Lang thang chân bước vô tình
Bạc phơ vó ngựa, rập rình ánh sao
Anh không về phố nhỏ
Đá rêu phong cả rồi
Nắng thôi không rực rỡ
Mây nhè nhẹ buồn trôi….
Tuy ko phải là số 1 nhưng là DUY NHẤT, riêng mặt trời chỉ có một mà thôi và MỸ DUYÊN chỉ có một trên đời :
Mỏi gối bao ngày.
Áo vương gió bụi.
Dừng bước nơi này.
Quên đời rong ruỗi.
Em đi xa từ ấy
Phương xa người có hay
Một mình anh trong ngóng
Hình bóng em quay về
Rồi thời gian cũng đi qua
Xoá nhoà kỷ niệm của ta với người
Thêng thang một cõi đất trời
Ngoảnh mặt nhìn lại đơn côi một mình
P/S: Đói bụng làm thơ lang mang