mấy ngày nay đi lang thang khắp nơi
đi tìm cho mình chút ấm áp của những ngày cuối năm
tối ngồi vào máy gõ gõ
câu chuyện về " cô bé mưa ' sao cứ quấn lấy cái đầu mình ko rời chút nào
câu chuyện ấy cứ như là cuộc đời thứ 2 của mình
viết về 1 người chỉ còn tồn tại trong quá khứ
chỉ còn tồn tại trong trí nhớ mà thôi
viết về ai ... tâm trạng này cứ như những giọt mưa trắng xóa ... mong manh