Bài 1 đến 10/12

Chủ đề: TẢN MẠN ...NHỮNG NỖI NIỀM RIÊNG by KHANH KHANH

Hybrid View

  1. #1
    Member PhotobucketPhotobucket Khanh Khanh's Avatar
    Ngày gia nhập
    Oct 2009
    Location
    CANADA
    Bài viết
    54
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default Ðề: TẢN MẠN ...NHỮNG NỖI NIỀM RIÊNG by KHANH KHANH

    TÔI SẼ ĐI MỘT LỐI KHÔNG CÒN ANH, KHÔNG CÓ ANH...


    Nhưng bất luận thế nào, từ lúc này, tôi biết, tôi biết tôi cần đi về phía trước….Và con đường tôi đi, con đường không còn Anh, không có Anh….


    Dường như trong bất cứ một khoảng khắc nào, tôi vẫn mong rằng: “ Dù thế nào, tôi cứ sẽ mãi là tôi, không quay lại, không bước đi, sẽ vẫn hiện hữu như ngày nào, để vẫn luôn tin rằng Anh vẫn còn mãi yêu tôi như có dạo Anh đã nói : “Anh không thể mất Em…” và tất nhiên trong cái tình quá lớn của chúng ta, không một lý do nào ta mất nhau, và Anh sẽ lại hiện diện nơi này...”. Và cứ như thế, tôi vẫn yên vị hiện hữu, cả thể xác, tâm hồn và tình yêu….ngày tháng vẫn trôi qua, hàng phong đơn côi vẫn đứng đó lặng lẽ, lá đã rơi đầy… nhưng Anh đã không hiện hữu…

    Trên đường đời, quanh co muôn vạn lối, gập ghềnh, lao đao…Mỗi bước chân ta đi qua, là dấu ấn hằn in trong ký ức, một thời gian như một tiền kiếp miên viễn trong hồn . Và cuối cùng, chẳng cón có thể chọn lựa, đành thôi, tôi quyết định bước đi tiếp trên con đường của mình với chính đôi chân của mình, tất cả nghị lực còn lại… sau một thời gian dường như đã quá dài, mỏi gối, dừng chân, để rồi miệt mài ngủ vùi và chìm đắm trong một giấc mơ….hay đúng hơn là ác mộng.

    Dù đã chuẩn bị bước đi, một lần đi là một lần vĩnh biệt, bỏ lại những ký ức xưa cũ… Nhưng rồi, tôi không thể không quay nhìn lại một lần sau cùng, nơi mà tôi vẫn vẽ nên một thiên đường, tràn đầy những ký ức xa xôi giữa chông vênh mộng đẹp và ác mộng.

    Ngày ấy, mọi chuyện đến sao tình cờ quá, nhẹ nhàng quá. Một ngày chợt tự bỗng dưng Anh bước vào cuộc đời tôi…Và từ đó, trên mỗi con đường, góc phố tôi đi đã in thêm đôi dấu chân Anh….Anh đến như cơn gió thu nhẹ nhàng, lãng mạn….thổi những chiếc lá khô đang ngủ yên tung bay lên lả tả, quay cuồng trong gió như một luân vũ tình ái , tất cả lúc ấy, nơi ấy bỗng trở nên đẹp và lãng mạn vô cùng. Tôi đã thầm cảm ơn Thượng đế đã mang Anh đến cho tôi và luôn mơ ước được bàn tay Anh dìu đi mãi, đi mãi bên nhau về phía cuối đường..

    Nhưng giấc mơ của tôi chỉ là giấc mơ! … Những khoảnh khắc có Anh thật ngắn ngủi và cũng không thiếu những giọt lệ tủi hờn.

    Và rồi cũng đến lúc Anh quay lưng đi… Gió cũng thôi ghé qua đây, cảnh vật chung quanh anh giờ lại như trước kia, tất cả thảm lá khô buồn lặng lại im ắng ngủ vùi… nhưng cho dù có mùa giông bão trôi qua, bao đổi thay theo dòng thời gian, nhưng trên những con đường vẫn còn đó dấu chân của Anh. Đó là điều duy nhất còn lại để lại sống mãi trong tôi, cùng biết bao trong ký ức , những cảm xúc vui buồn, mỗi cảm xúc ấy mang một gam màu khác biệt. Tôi ngẩn ngơ khi để Anh rời xa tôi, mắt ngỡ ngàng dõi theo bóng dáng Anh dần rẽ sang một hướng khác.

    Trong tận cùng đêm sâu, tôi ngã gục xuống và nỗi đau thật nhiều, những giọt nước mắt vô hồn cứ dâng trào, nhưng tất cả cũng không thể làm phai được những ký ức muốn lãng quên trong tâm trí.

    Ngày tháng cứ trôi qua lặng lẽ như dấu vết hoài niệm, như hoài mong luôn kiếm tìm hoài niệm đã quá xa. Trong từng thoáng khoảnh khắc mơ hồ, tôi vẫn nghĩ rằng: “Thôi đành bằng lòng hiện tại, có thể khác hơn sao? Thôi thì đứng lại, đừng đi đâu hết, sẽ có thể ta gặp nhau ở một khoảnh khắc nào đó”.

    Và rồi cứ như thế, tôi không quay lại, tôi vẫn đứng đó và cũng chẳng bước đi…Hàng phong rũ, lá đã rơi đầy ngập lối… nhưng Anh đã xa thật rồi… Trong những khoảnh khắc đến tận cùng tĩnh lặng, tôi bỗng mong muốn cơn gió thu ghé qua, và có lẽ gió thu sẽ chẳng bao giờ ghé qua đây như ngày nào?

    Tôi cứ đứng nơi ấy, chết lặng linh hồn…Lá vẫn cứ rơi, rơi phủ đầy trên tóc, trên vai tôi …. Tôi đã đứng đây bao lâu rồi nhỉ?

    Tôi đã có bao lần tự nhủ với chính mình : phải mạnh mẽ, phải đứng lên,bước tiếp….thế mà ...

    Khi thoát ra khỏi vùng u mê ấy , tôi mới nhận ra chính mình, phía trước con đường dành cho tôi vẫn rộng mở và còn dài lắm, không gian vẫn dịu dàng, gió vẫn luôn tồn tại quanh đây, gió vẫn làm tung bay vùng lá khô vốn đã ngủ vùi theo năm tháng….

    Nhịp sống vẫn đang hối hả…Phải tỉnh lại thôi, đừng đắm chìm trong cơn u mê …

    Còn chẳng bao lâu nữa, tôi sẽ bước đi đây, tôi sẽ rời khỏi nơi này… Tôi sẽ vẫy tay, mắt ngấn lệ thay lời chào tạm biệt với vùng trời, con đường, góc phố…tất cả tràn ngập kỷ niệm đẹp nhưng cũng rất đau thương và hơn cả tạm biệt ký ức hoài niệm. …Tất cả tôi sẽ chôn thật sâu, thật sâu vào tận đáy lòng, mong trái tim mình được giấc ngủ yên bình.
    Tôi vẫn còn một chút ít thời gian, và khoảng không gian vẫn còn đủ gần để tôi còn một lần sau cùng có thể hướng theo bóng dáng Anh và nhìn thấy con đường của Anh đang đi, Anhvẫn đang đi…. nhìn mãi cho đến khi mất hút.

    Và khi tôi quay lưng cất bước …tôi sẽ không còn nhìn thấy Anh nữa. Khi hai ta đi về hai hướng, ta còn lại gì nhỉ?

    Quay lưng lại để bắt đầu những bước chân trên con đường của mình, con đường vẫn thênh thang chờ tôi tiếp tục hành trình của mình. Con đường của tôi hướng tôi đến một bước rẽ …. Tôi bước từng bước, dần dần rời xa nơi này, những gió nhè nhẹ, ngước nhìn lên cao, trời vẫn những áng mây thật trong và xanh, ánh mặt trời vẫn chiếu sáng rạng ngời, tâm hồn tôi chợt thản nhiên đến lạ, tôi cảm nhận một niềm tin vào tương lai, nhưng…đâu đó vẫn còn xen lẫn một chút gì đó có thể gọi là xót xa nghiệt ngã?

    Nhưng bất luận thế nào, từ lúc này, tôi biết, tôi biết tôi cần đi về phía trước….Và con đường tôi đi, con đường không còn Anh, không có Anh….

    Khanh Khanh
    Last edited by Khanh Khanh; 25-10-2009 at 02:51 AM.
    "Dứt khoát hay không dứt khoát,
    thanh thản hay không thanh thản,
    tự giải thoát hay không...
    tất cả đều luôn nằm trong tầm tay mình"

    (Shakespeare)

Chủ đề tương tự

  1. ĐỐ AI ( Vũ Khanh + Ý Lan )
    By kehotro in forum Nhạc Việt Online
    Trả lời: 0
    Bài cuối: 24-11-2009, 11:14 PM
  2. NHỮNG NỖI NIỀM RIÊNG ....by KHANH KHANH
    By Khanh Khanh in forum Tranh Thơ
    Trả lời: 37
    Bài cuối: 05-11-2009, 10:26 AM
  3. xây nhà cho Khanh Khanh
    By langthang in forum Vườn Thơ
    Trả lời: 3
    Bài cuối: 19-10-2009, 01:42 PM
  4. Khanh khanh ...
    By Khanh Khanh in forum Bạn Mới Giới Thiệu
    Trả lời: 17
    Bài cuối: 16-10-2009, 10:06 AM
  5. Tôi với trời bơ vơ - Vũ Khanh
    By COCKOO in forum Nhạc Việt Online
    Trả lời: 0
    Bài cuối: 04-07-2009, 11:55 AM

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •