Bài 1 đến 10/52

Chủ đề: Thế nào là một bài thơ hay

Hybrid View

  1. #1
    Moderator PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Tường Thụy's Avatar
    Ngày gia nhập
    Aug 2009
    Bài viết
    1.397
    Thanks
    1.155
    Thanked 1.531 Times in 370 Posts

    Default Ðề: Thế nào là một bài thơ hay

    VÌ SAO TÔI DỊCH THƠ VIỆT RA THƠ VIỆT

    Tôi không phải là nhà phê bình chuyên nghiệp, nên thấy thơ thích là đọc, không thích thì thôi. Hơn nữa, tôi là người làm thơ, mà thơ thì trăm người trăm vẻ, người thích kiểu này, người thích kiểu kia, không ai giống ai. Mình chê thơ người ta thì khác nào chị hàng cá nguýt chị hàng thịt. Vậy nên khi các kiểu "thơ " đua nhau ra đời, thậm chí có tác giả thơ được lăng xê này nọ hoặc đoạt những giải thưởng do nhiều tổ chức trao tặng, tôi vẫn mảy may làm im.
    Nhưng rồi càng ngày càng thấy nhiều người sa đà vào kiểu viết tắc tỵ hoặc dài dòng văn tự, dây cà ra dây muống, ba voi không ngọt bát xáo ( tức là đa ngôn) thơ không vần không điệu,,. không giống Việt cũng chẳng ra Tàu, ra Tây. Thơ họ giống như người nước ngoài học 100 tiết tiếng Việt làm thơ Việt; cũng như chúng ta học 100 tiết tiếng Anh làm thơ tiếng Anh! Ấy vậy mà cũng có người hết lời ca ngợi xem đó là cách tân, đổi mới thơ Việt. Thật ra khi đọc kỹ, thì thấy những người viết ấy chẳng có gì là cách tân, đổi mới, họ chỉ khuấy nước đục lên để không ai biết cái ao thơ của họ quá cạn mà tthôi. Họ càng làm tắc tỵ để càng nhiều người không hiểu, để họ càng " thiên tài"!
    Lại thêm nhiều người viết bài ca ngợi. Tôi thấy không đúng. Người không hiểu thơ ca ngợi đã đành, người hiểu thơ cũng vì thế này, thế nọ mà ca ngợi là không được. Cái hại cuối cùng không phải là người làm thơ đích thực mà hại cho người đọc. Người đọc hoang mang không biết định hướng thế nào, đâu là thật, đâu là giả, vàng thau lẫn lộn! Họ hoang mang vì họ thấy những nhà phê bình có tên tuổi khen, những nhà thơ có thương hiệu khen. Như vậy thật là bất công!
    Tôi thấy tôi phải làm một việc gì đó, họa may cung cấp một thông tin mà tôi cho là chính xác cho người đọc về cái gọi là "Thơ" đang ngự trị văn đàn. Tôi chẳng có diễn đàn nào, thôi chỉ có cách duy nhất là dịch nó ra thơ Việt, vừa cho mình hiểu, biết đâu có người nào đó hiểu cũng được, thế là mừng. Rồi đi đọc chui, xuất bản miệng.

    ĐỖ HOÀNG


    Nguồn: Lê Thiếu Nhơn:
    Niềm riêng nhưng vẫn thắm tình chung
    Mỗi lúc online thấy ấm nồng
    Tình em trong mái nhà chung ấy
    Vẫn giấu riêng anh một tấm lòng.

    http://nguyentuongthuy2012.wordpress.com/

  2. Thành viên cám ơn bài của Tường Thụy:

    NCĐ.2009 (19-09-2010)

  3. #2
    Moderator PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Tường Thụy's Avatar
    Ngày gia nhập
    Aug 2009
    Bài viết
    1.397
    Thanks
    1.155
    Thanked 1.531 Times in 370 Posts

    Default Ðề: Thế nào là một bài thơ hay

    Xin giới thiệu thêm một số bài "dịch" của Đỗ Hoàng:


    Lê Văn Ngăn
    Nguyên bản
    Ở Huế
    Những ngày tôi còn ở Huế
    lưu vực sông Hương thường vọng về tiếng nước gọi tôi thức dậy sớm
    Dưới nền trời chưa tắt những vì sao các con đường nằm lặng im đợi bước chân người
    Và người hiện ra từ những ánh đèn quá khứ
    Người đi về phía ngày mai
    Người qua đời đã lâu nhưng còn sống giữa lòng người
    Bên người và những câu chuyện tôi biết quê hương tôi có tiếng nói riêng tiếng nói của một xứ sở lớn lên từ những vết thương và niềm vinh dự
    Dường như trong đôi mắt em dịu dàng còn thấp thoàng những bóng hình những vết thương và niềm vinh dự
    Bên người và những câu chuyện tôi biết quê hương tôi còn mở những ngả đường hướng ra thế giới hướng vào mỗi tâm hồn người
    Từ đó
    Tôi nhận ra sự giàu có không chỉ vì đồng tiến
    Rồi sẽ đến ngày tôi không còn ở Huế
    Rồi Sông Hương sẽ vắng một người lắng nghe tiếng nước gọi mình.
    ( Bài in trên Tạp chí Thơ số 2 – 2008)

    Bản dịch
    Ở Huế
    Những ngày ở Huế còn tôi.
    Sông Hương nguồn cội vọng lời yêu thương.
    Ngàn sao đang vượt thái dương.
    Đợi chờ người bước lên đường vững tin.
    Chớp lòa quá khứ hiện in,
    Người đi về nẻo lưu hình mốt mai.
    Người khuát dù đã khuất rồi.
    Như còn sống giữa tình người mến yêu.
    Bên người huyền thoại thật nhiều
    Quê hương sáng sáng, chiều chiều thiêng liêng.
    Giọng quê kiêu hãnh ưu phiền
    Dường như có ánh mắt tiên dịu dàng
    Bóng hình vô ảnh mênh mang
    Nỗi đau dịu lại rỡ ràng niềm thương
    Có người dẫn lối phi thường.
    Nhìn ra bốn cõi, mở đường tâm linh.
    Hướng vào sâu thẳm con tim,
    Giàu sang đâu chỉ tiền in cõi còm.
    Ngày tôi ở Huế không còn
    Sông Hương vắng tiếng người con gọi mình!





    Phan Thị Vàng Anh
    Nguyên bản
    Ngày thư ba ở Hội An
    Trăng sáng
    Ngư dân ở nhà chơi với vợ
    đợi đêm còn ra với phong ba
    Trăng sáng
    ước bạc, lưới không sao giấu mắt
    Cá băng tung tẩy từng đàn
    Ngộp thở
    Phố cổ oi, đèn lồng vàng và đỏ
    Người đi từng đang đổ về phía bờ sông
    Sực nhở ra thắt cả lòng
    Lúc đi cửa đã không bật đèn.
    26-3-2004
    (Theo Tập thơ Gửi VB - Phan Thị Vàng Anh)

    Bản dịch
    Ngày thứ ba ở Hội An
    Thường khi trăng đầy sáng
    Ngư dân vui vợ nhà.
    Đợi khi đêm đen đến
    Còn ra với phong ba!
    Trong những đêm trăng sáng
    Nước ánh bạc, ánh vàng,
    Soi rõ cả mắt lưới
    Cá tung tăng từng đàn.
    Phố cổ oi, ngộp thở.
    Đỏ vàng sắc đèn lồng,
    Người đi đông đông quá,
    Đổ về phía bờ sông.
    Sực nhớ thắt cả lòng.
    Cửa khép, đèn không bật!
    Hà Nội ngày 20 -1 - 2008



    Nguyễn Quang Thiều
    Nguyên bản
    Trong quán rượu rắn
    Những con rắn được thủy táng trong rượu
    Linh hồn nó bò qua miệng bình nằm cuộn khoanh đáy chén
    Bò nữa đi, bò nữa đi qua đôi môi bạc trắng
    Có kẻ say gào lên những khúc bụi bờ

    Một chóp mũ và một đôi giày vải
    Mắt ngơ ngơ loang mãi đến chân trời
    Nhóm u uất trong những vòm tháp cổ
    Người suốt đời lảm nhảm với hư vô

    Như đá vỡ, như vật vờ lau chết
    Thơ âm âm, thơ thon thót giật mình
    Kinh hãi chảy điên cuồng như lưỡi liếm
    Ngửa mặt cười trong tiếng khóc mộng du

    Bò nữa đi, bò nữa đi, hỡi những linh hồn rắn
    Nọc độc từng tia phun chói trong bình
    Người không uống rượu mà uống từng ký ức
    Mạch máu căng lên lên những vệt rắn bò

    Đêm vĩ đại chôn vùi trong quán nhỏ
    Rừng mang mang gọi những khúc thu vàng
    Rượu câm lặng chở những linh hồn rắn
    Có người say hát lên bằng nọc độc của mình.
    ( Trong tập Thi Tửu - NXB Hội Nhà văn quý IV năm 2007)

    Bản dịch:
    Trong quán rượu rắn
    Lũ rắn độc bị đem tửu táng
    Hồn bò quanh đáy chén, miệng bình
    Bò nữa đi qua môi bạc trắng
    Kẻ say gào giọng rượu thất kinh!

    Áo quần, mũ, tất giày trút bỏ
    Mắt ngu ngơ hoang mạc chân trời
    Nỗi u uất ứ vòm tháp cũ
    Với hư vô lảm nhảm suốt đời!

    Như đá vỡ, như vật vờ lau chết
    Hồn rên lên, tim thon thót nhói lòng
    Kinh hoàng chảy điên cuồng như lửa liếm
    Ngửa mặt cười khóc mộng du không!

    Bò nữa đi! Hỡi những linh hồn chêt!
    Nọc độc phun bầm cả đáy vò
    Không uống rượu mà uống từng ký ức
    Mạch máu căng lên những vệt rắn bò!

    Đêm dài rộng chôn vùi trong quán nhỏ.
    Rừng mang mang gọi từng khúc thu vàng.
    Rượu câm lặng chở bao linh hồn rắn.
    Hát bằng nọc độc mình, kẻ xỉn hú rất hăng!
    Hà Nội ngày 13 - 1 – 2008



    Vi Thùy Linh
    Nguyên bản
    Giấc mơ đi qua
    Em gặp mình
    Màu xanh mơ ước
    Sao trời phiêu linh
    Vòm đêm vỡ sáng
    Vầng trăng mê mải tròn đầy...

    Đêm rơi qua dải khăn mây
    Gió đợi chờ nhau thơ thác
    Nảy đọt yêu thương
    Lớn trên tay những mầm khao khát
    Khẻ về sắc cỏ thanh miên...

    Và bình minh thở phía trời xa
    Ngày lên! Giấc mơ tung cánh
    Không gian mở bao đường tuyệt đích
    Mùa về thức đợi riêng em
    (Theo Đặc Trưng – Thơ)

    Bản dịch:

    Cách 1:
    Giấc mơ đi qua
    Em đã gặp lại mình
    Trong giấc mơ có thực
    Màu xanh dâng mộng ước
    Giữa sao trời phiêu linh
    Có vòm đêm lóa sáng
    Có vầng trăng tròn in...

    Đêm rơi dải khăn mây
    Gió đợi chờ thơ nhạc
    Yêu đương đang nảy đọt
    Trên tay mầm khát khao
    Về sắc cỏ xanh màu...

    Trời xa bình minh rạng
    Ngày lên! Mơ tung cánh
    Trời mở đường tuyệt vời

    Mùa thức đợi em thôi!
    Hà Nội ngày 13 - 1 - 2008

    Cách 2:

    Giấc mơ đi qua
    Em như gặp lại chính mình
    Bao thanh âm bỗng hiện thành giấc mơ
    Màu xanh mộng ước đợi chờ
    Sao trời mờ nhạt bên bờ phiêu linh
    Vòm đêm vỡ sáng thình lình
    Vầng trăng tròn trịa dáng hình ngày xưa!

    Mây đêm buông xuống bất ngờ.
    Thơ reo tiếng nhạc, gió chờ đợi nhau.
    Tình yêu như phép nhiệm màu
    Dồn khao khát nhớ lên đầu ngón tay.

    Cỏ xanh, sắc liễu biếc gầy
    Bình minh tỏa rạng cho đầy trời xa
    Giấc mơ tung cánh tiên nga
    Không gian rộng mở đường ra truyệt vời.

    Mùa về thức đợi em thôi!
    Hà Nội ngày 10 - 9 - 2007


    Nguồn: Lê Thiếu Nhơn
    Niềm riêng nhưng vẫn thắm tình chung
    Mỗi lúc online thấy ấm nồng
    Tình em trong mái nhà chung ấy
    Vẫn giấu riêng anh một tấm lòng.

    http://nguyentuongthuy2012.wordpress.com/

  4. Thành viên cám ơn bài của Tường Thụy:

    NCĐ.2009 (19-09-2010)

  5. #3
    Moderator PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Tường Thụy's Avatar
    Ngày gia nhập
    Aug 2009
    Bài viết
    1.397
    Thanks
    1.155
    Thanked 1.531 Times in 370 Posts

    Default Ðề: Thế nào là một bài thơ hay

    TT mang vô đây danh sách này để bạn nào quan tâm thì tiện truy cập. Tuy nhiên dư luận cũng nhiều bàn tán

    DANH SÁCH 100 BÀI THƠ VIỆT NAM HAY NHẤT THẾ KỶ 20:

    1) Nguyên Tiêu - Hồ Chí Minh.
    2) Ngày Hòa bình đầu tiên - Phùng Khắc Bắc.
    3) Những bóng người trên sân ga - Nguyễn Bính.
    4) Tạm biệt Huế - Thu Bồn.
    5) Vào chùa - Đồng Đức Bốn
    6) Sư đoàn - Phạm Ngọc Cảnh.
    7) Chiếc xe xác qua phường Dạ Lạc - Văn Cao.
    8) Núi Đôi - Vũ Cao.
    9) Bên kia sông Đuống - Hoàng Cầm.
    10) Tràng Giang - Huy Cận.
    11) Dọn về làng - Nông Quốc Chấn.
    12) Quê hương - Nguyễn Bá Chung.
    13) Say đi em - Vũ Hoàng Chương.
    14) Miền Trung - Hoàng Trần Cương.
    15) Đường về quê mẹ - Đoàn Văn Cừ.
    16) Anh đừng khen em - Lâm Thị Mỹ Dạ.
    17) Nguyệt cầm - Xuân Diệu.
    18) Cô bộ đội ấy đã đi rồi - Phạm Tiến Duật.
    19) Tây tiến - Quang Dũng.
    20) Lên Côn Sơn - Khương Hữu Dụng.
    21) Đò lèn - Nguyễn Duy.
    22) Chiều - Hồ Dzếnh.
    23) Thăm mả cũ bên đường - Tản Đà.
    24) Cha tôi - Lê Đạt.
    25) Mẹ và quả - Nguyễn Khoa Điềm.
    26) Núi mường Hung dòng sông Mã - Cầm Giang.
    27) Mắt buồn - Bùi Giáng.
    28) Hai sắc hoa tigôn - T.T.KH.
    29) Đọc thơ Ức Trai - Sóng Hồng.
    30) Bài thơ tình ở Hàng Châu - Tế Hanh.
    31) Trở về quê nội - Ca Lê Hiến.
    32) Đêm mưa - Hoàn.
    33) Những đứa trẻ chơi trước cửa đền - Thi Hoàng.
    34) Cửu Long giang ta ơi - Nguyên Hồng.
    35) Đêm nay Bác không ngủ - Minh Huệ.
    36) Nỗi niềm Thị Nở - Quang Huy.
    37) Đường khuya trở bước - Đinh Hùng.
    38) Người về - Hoàng Hưng.
    39) Đồng chí - Chính Hữu.
    40) Khi con tu hú - Tố Hữu.
    41) Lên Cấm sơn - Thôi Hữu.
    42) Lời nói dối nhân ái - Trang Thế Hy.
    43) Gánh nước đêm - Á Nam Trần Tuấn Khải.
    44) Tỳ bà - Bích Khê.
    45) Gửi bác Trần Nhuận Minh - Trần Đăng Khoa.
    46) Thu điếu - Nguyễn Khuyến.
    47) Bến Mi Lăng - Yến Lan.
    48) Tháp Chàm - Văn Lê.
    49) Ông đồ - Vũ Đình Liên.
    50) Đèo cả - Hữu Loan.
    51) Viếng bạn - Hoàng Lộc.
    52) Tiếng thu - Lưu Trọng Lư.
    53) Nhớ rừng - Thế Lữ.
    54) Một vị tướng về hưu - Nguyễn Đức Mậu.
    55) Những mùa trăng mong chờ - Lê Thị Mây.
    56) Dặn con - Trần Nhuận Minh.
    57) Hội Lim - Vũ Đình Minh.
    58) Khóc người vợ hiền - Tú Mỡ.
    59) Cuộc chia ly màu đỏ - Nguyễn Mỹ.
    60) Quê hương - Giang Nam.
    61) Thị Màu - Anh Ngọc.
    62) Nhớ - Hồng Nguyên.
    63) Trời và đất - Phan Thị Thanh Nhàn.
    64) Người đàn bà ngồi đan - Ý Nhi.
    65) Nhớ máu - Trần Mai Ninh.
    66) Mẹ - Nguyễn Ngọc Oánh.
    67) Bông và mây - Ngô Văn Phú.
    68) Muôn vàn tình thân yêu trùm lên khắp quê hương - Việt Phương.
    69) Đợi - Vũ Quần Phương.
    70) Tên làng - Y Phương.
    71) Lời mẹ dặn - Phùng Quán.
    72) Có khi nào - Bùi Minh Quốc.
    73) Tự hát - Xuân Quỳnh.
    74) Áo lụa Hà Đông - Nguyên Sa.
    75) Bài thơ của một người yêu nước mình - Trần Vàng Sao.
    76) Người đẹp - Lò Ngân Sủn.
    77) Đồng dao cho người lớn - Nguyễn Trọng Tạo.
    78) Tống biệt hành - Thâm Tâm.
    79) Dấu chân qua trảng cỏ - Thanh Thảo.
    80) Đất nước - Nguyễn Đình Thi.
    81) Những người đàn bà gánh nước sông - Nguyễn Quang Thiều.
    82) Nghe tiếng cuốc kêu - Hữu Thỉnh.
    83) Bao giờ trở lại - Hoàng Trung Thông.
    84) Bờ sông vẫn gió - Trúc Thông.
    85) Bến đò ngày mưa - Anh Thơ.
    86) Thăm lúa - Trần Hữu Thung.
    87) Cổ lũy cô thôn - Phạm Thiên Thư.
    88) Nói sao cho vợi - Thu Trang.
    89) Mưa đêm lều vó - Trần Huyền Trân.
    90) Bên mộ cụ Nguyễn Du - Vương Trọng.
    91) Nhớ Huế quê tôi - Thanh Tịnh.
    92) Màu thời gian - Đoàn Phú Tứ.
    93) Đây thôn Vĩ Dạ - Hàn Mặc Tử.
    94) Nhớ vợ - Cầm Vĩnh Ui.
    95) Em tắm - Bạc Văn Ùi.
    96) Một ngày ta ngoái lại - Đinh Thị Thu Vân.
    97) Tổ quốc bao giờ đẹp thế này chăng - Chế Lan Viên.
    98) Bếp lửa - Bằng Việt.
    99) Vườn trong phố - Lưu Quang Vũ.
    100) Thương vợ - Trần Tế Xương
    Niềm riêng nhưng vẫn thắm tình chung
    Mỗi lúc online thấy ấm nồng
    Tình em trong mái nhà chung ấy
    Vẫn giấu riêng anh một tấm lòng.

    http://nguyentuongthuy2012.wordpress.com/

  6. Thành viên cám ơn bài của Tường Thụy:

    NCĐ.2009 (19-09-2010)

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •