Đọc 4 câu thơ này của chị ON xong, PL ngồi ngẩn ngơ...
Xao xác bầy chim níu bóng nhau
Câu thơ đọc lên nghe một nỗi hoang tàn, quạnh vắng, lẻ loi...
Cảnh bầy chim "xao xác, níu bóng nhau" khiến PL cảm một nỗi niềm chơi vơi, hẳn bầy chim ấy lạc đàn mới "xao xác" như thế...mới bấp bênh mà "níu lấy bóng nhau" như thế...
Bạn hữu hôm nào lạc chốn đâu
Bỏ nghiên mực đọng tháng năm sầu
Ruổi rong vó ngựa quên vườn cũ
Chén rượu không người cạn với nhau