Đời là như thế thật sao
Hôm qua sảng khoái tuôn trào
Nay thì sầu úa làm bao
Hùng tâm vùng vẫy lạc đâu mất rồi
Người đi chẳng nói một lời
Ta ngồi ôm mối sầu vơi
Giữ sao???? Khi muốn ra khơi
Thôi đành thầm ước tương lai lại về
TẠ ÂN SƯ
Nhất tự vi sư bán tự vi sư
Những chữ ấy dám nào đâu quên được
Trót ngông nghênh mà phạm lỗi
Tự mình chuốc tiếng xấu đã đành
Làm thơ vướng tục chẳng thanh
Ảnh hưởng đến thanh danh môn phái
Biết thân tự xử hầu còn dám nhìn các sư đệ ngày xưa
Chẳng dám bẻ bút tung, hất mặt ngạo thói đời như thuở trước
Âm thầm đào huyệt, tự vùi nghiên lấp bút khóc nàng thơ
Chữ nghĩa học nơi thày chỉ tiếc không bạt óc mà xoá đi cho được!
Chẳng dám dùng thơ bộc bạch, tạm mượn đôi dòng chợt nghĩ ra.
Thôi thì mọi chuyện đã qua
Những mong người xá tội
Ý trong lòng đã quyết nên chấp bút mà viết vội mấy hàng
Từ nay cách trở quan sang, nẻo gió đường mây thôi bặt bóng
Những còn kia : Nhất ngôn ký xuất
Mong đừng ruỗi vó nan truy.
Giờ đã quyết ra đi lưng lưng tròng lệ đổ
Vó câu qua cửa ngày cũng sẽ sang
Thán một tiếng ái oan, nghe như đá dưới chân dường vụn vỡ
Bi thống lời thảm thiết, thấy mù giăng trắng xoá khắp vòm trời
Ngoài hiên chẳng mưa rơi mà đỏ hồng từng giọt rơi não nuột
Nghe tim từng cơn buốt, cứ ngỡ ai trảy gió đông về
Những nhuốm nỗi tái tê. Hồn lặng, người ngây như phỗng đá
Vài lời đã tỏ bày chỉ xin đại xá
Nghĩa sư đồ xin chịu tiếng bội ân nhân
Đã hoài công khuya sớm ân cần
Chỉ cặn kẽ từng câu từng chữ
Ấy sức khoẻ mong người gìn giữ
Đừng buồn khi chạnh nhớ kẻ nghịch đồ
Nghiên kia đã lấp, quyết lòng chẳng đụng đến thơ
Dạ những ngẩn cùng ngơ, cúi đầu xin bái biệt.......!
KHT kính bút!
Ta già chưa nhỉ em ơi?
Để thơ hon hỏn vay đời nỗi đau.
Câu chữ tuôn mà cảm khái lòng người
Ngẩn ngơ buồn hưu hắt tiếc bạn thơ
Thôi đành nuốt lệ nhoà mắt ướt
Vẫy tay tạm biệt một đời thơ
P/s. Chỉ là tạm biết thôi nhé KHT, Bao giờ có lại cảm hứng, nàng thơ quay về thì lại quay về, ok bạn hiền.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera
KHT sáng nay đã kịp đọc bài của em, sao lại phải thế chứ! Em là một trong những người có công rất lớn trong việc chăm bón VT đơm hoa kết trái kia mà! Chẳng phải anh em mình cũng đã nói với nhau nhiều điều và em cũng đã đồng ý với anh rồi đó sao? Không tiện nói nhiều ở đây, nhưng chắc em hểu ý anh, mong rằng mối ràng buộc chúng ta vào nhau tuy vô hình nhưng không là vô nghĩa.
Thân
Hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm
Tuy rằng nho nhỏ cũng thành hầm sâu
Cõi đời nào có thập toàn
Mở lòng một chút để đời vui hơn
mong huynh nghỉ ngơi cho thoải mái rồi thời gian sẽ làm lành mọi chuyện, buồn chán, cho cái sự.....
Last edited by thuc sinh; 22-06-2009 at 09:16 AM.
Em cứ tin ở anh...đừng lo!
Anh KHT và anh TS mà tạm lánh thì để một mình TN bơ vơ à...? Đội VS VT bỗng dưng....tan đàn xẻ nghé..Buồn!
Vệ sĩ vườn thơ ấy vẫn còn
Mồm năm miệng bảy chiến rất dòn
Giờ đang tu luyện thêm chiêu độc
Vuốt dũa nanh mài doạ trẻ con
Hehehe. Hôm nào tuyển thêm Vệ sĩ mới cho VT rồi âm thầm trao đổi kinh nghiệm. Các chiến thuật từ gài bẫy, tung hứng. Gậy ông đập lưng ông ....v v. Giờ đang ngắm nghía hai chú Nghĩ Khác và Dog để tuyển vào đội vệ sĩ vì hai tay này có phản xạ tốt ý tưởng hay và quái ! Sa vào nữa thì tuyệt vời. Giờ đang yên bình nên tạm thời nhập thất để luyện thêm thơ cho bén vào.
Buồn!
Dù năm tháng chẳng nhạt nhoà ký ức
Nhưng người đi kẻ ở thấy chạnh lòng
Cúi mặt nhìn con nước của dòng sông
Trôi trôi mãi về đâu con nước hỡi?
Chẳng phải là chia tay
Chẳng phải là xa mãi
Mà xốn xang như mất một điều gì
Không rõ ràng chẳng tách biệt chi ly
Chỉ hụt hẫng chơi vơi bàn chân bước
Mưa có còn rơi
Nắng có còn phai
Ngàn năm giễu cợt bi hài mà chi!
KHT
Ta già chưa nhỉ em ơi?
Để thơ hon hỏn vay đời nỗi đau.