Chắc là cuối cùng có người lại khổ với anh Tuấn này cho mà coi!
Chắc là cuối cùng có người lại khổ với anh Tuấn này cho mà coi!
Ảo và thật
Cuộc điện thoại với người bạn, khiến mình suy nghĩ nhiều.
Nói với bạn:
- Mình không buồn đâu!
Nhưng những suy nghĩ vẫn ào về trăn trở. Cái trăn trở không phải bây giờ mới có, nhưng càng ngày càng rõ ràng khiến mình không thể phủ nhận "con người ta đôi khi cay nghiệt với nhau quá". Phải cay nghiệt thế mới sống được ư?
Đã là năm thứ 3 mình có một người bạn tên là "diễn đàn".
Nhớ lại những ngày đầu tiên lò dò lên mạng. M đã mở ra trước mắt mình một thế giới khác với những gì mình biết, hay đúng hơn là mình "đã tô lên cuộc sống một màu không có thật", như lời một người bạn cũ đã nói. Người bạn ấy còn nói:
- Cuộc sống không chỉ có màu hồng, còn có màu đen nữa em ạ!
Mình đã như đứa trẻ chập chững học bài học cuộc đời.
3 năm bước chân vào thế giới ảo, lưu lạc qua mấy diễn đàn, có thêm nhiều bạn bè, cũng hiểu thêm nhiều điều, nhưng dường như những gì mình hiểu vẫn còn quá ít, nên chiều nay cơn sóng suy tư lại cuộn về trong suy nghĩ.
Ảo và thật khác nhau nhiều đến thế ư? Những gì mình đang làm trên thế giới ảo này cũng khiến ai đó phật lòng ư?
Mình muốn gì và được gì khi lui cui post bài, vất vả offline?
Muốn thể hiện? Muốn chứng tỏ mình? Muốn nổi tiếng? Háo danh?...Hẳn là người ta đã nói thế về mình...
Trong khi thật lòng mình chỉ muốn bạn bè vui vẻ, nên dù vất vả một chút, thiệt thòi một chút cũng không sao.
Chợt muốn quay về với cuộc sống thường nhật, tránh xa thế giới hai mặt này.
Con người ta chẳng lẽ bản chất là không thật lòng?
Chị đừng suy nghĩ nhiều, cứ làm những gì mình cảm thấy vui vẻ, ai nghĩ sao mặc họ. Ai nghĩ nhiều thì họ mệt, họ lẩn quẩn với chính họ thôi, mình cứ vô tư như bản chất của mình là thoải mái rồi. Hơi đâu bâng khuâng vì những người thích "nghĩ dùm người khác" những điều mà "người khác cũng chẳng nghĩ đến", chị nhỉ!
Ảo và thật, sao phải phân biệt như thế? Chỉ là khác cách tiếp cận nhau thôi. Khối người gặp nhau hàng ngày mà vẫn "ảo", và cũng khối người chẳng gặp nhau bao giờ mà luôn rất "thật". Ảo hay thật là do con người, không phải do phương tiện, không phải do hoàn cảnh, đừng đổ thừa do môi trường và đừng biện hộ bằng những lý do.
Cuộc sống là không bao giờ đổ thừa cho hoàn cảnh, không quan tâm quá trình, quan trọng là kết quả
Mình nhớ truớc đây trên MX topic "Ảo và thật" do mình khởi tạo đã gây rất nhiều tranh luận từ các thành viên! Có những đêm mình, LMH và SYM (ai vậy ta?) đã... tranh luận thật vui với một mod nữ... Kết quả là cm bị xóa khá nhiều mặc dù những ý kiến (có thể chủ quan) không hề sai! Nghĩ lại cũng vui!
Ảo và thật là 2 mặt của một dân cư mạng cho dù bạn có thể hiện thế nào nhưng tính cách và con nguời bạn vẫn không thể khác hơn!
Thôi dù cho nguời có thích hay ghét hay đố kỵ thì mình cứ thấy vui khi chung quanh ta vẫn còn rất nhiều BẠN HIỀN hiểu mình, phale à!
Last edited by TeacherABC; 17-09-2009 at 09:11 AM.
[I]Ảo và thật 01 câu hỏi cho chẳng riêng ai ?
TAT nhớ mình đã từng hỏi câu hỏi này khoảng 4 năm về trước thì phải ?
Và có lẽ chính mỗi người tự mình trả lời cho chính mình ....
Ảo là sao = cái tên "Tím"
Thật là sao = cái tên trong chứng minh thư
Cái tên Tím ảo = làm được nhiều việc tốt, giúp ích được cho đời, mang niềm vui cho bè bạn ...
Cái tên trong chứng minh thư = chưa làm được điều tốt nhiều lắm ...
Vậy ảo tốt hay thật tốt ?
Ảo hay thật đều do chính chúng ta, chúng ta nghĩ nó ảo nó sẽ ảo ..nghĩ nó thật nó sẽ thật ...và nó sẽ mãi mãi là ảo đối với những ai ko hiện diện trong "cái tình " con người mà thôi ....ảo như thế cũng sẽ ko tồn tại ...hôm nay ảo là nick này ..ngày mai sẽ hóa thành người khác ...còn như chúng ta...những cái tên ...PL. TAT, LMH, PS, TZ, SM ...v...v...đã mãi mãi tồn tại thật ...
Cuộc sống thường nhật và nơi đây tất cả đều là thật ...bởi "lăn tăn" với PL bài này thì TAT cũng phải là thật sự gõ vào mới có chứ, còn nếu ảo thì ko thèm gõ gõ cũng có PL nhỉ...
"Lăn tăn " tí thôi ...cho bớt khùng ...TAT đang bị khùng nặng [/I]
...heheheh
*** Looking for king...
Ta hay chê cuộc đời méo mó,
Sao không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm,
Nhưng cây phải biết vươn lên tìm sự sống