Chăm sóc em nhé con!

Mẹ hay dặn con gái thế mỗi khi Mẹ có việc phải ra khỏi nhà hay về trễ. Con "dạ" ngoan ngõan nhưng có lẽ quên ngay liền sau đó, nên mỗi lần về đến nhà mẹ có hỏi con:"Em uống sữa chưa? Ăn phô-mai chưa? Học bài chưa?", con đều cầu cứu sang cô giúp việc.

Con gái tính tình như con trai. Tình cảm nếu có cũng chỉ giữ sâu trong lòng.
Nếu hỏi con:

- Thương em không con?

Con sẽ trả lời:

- Dạ, không. Em thấy ghét!

Nhưng thỉnh thỏang Mẹ lại thấy con:

- Chia phần thức ăn thêm cho em, thuyết phục em ăn nhiều hơn vì em hơi gầy
- Để phần kẹo bánh cho em mỗi khi được bạn bè cho.
- Sửa lại đồng phục ngay ngắn cho em trước khi tiễn em vào lớp.
...
Có hôm Mẹ còn thấy, con tự bày bàn ăn cho 2 chị em, rồi kiên nhẫn giục em ăn.

Nhà chỉ có 2 chị em, Mẹ muốn dạy cho con biết thương yêu em, nên thường hay bảo con chăm sóc cho em mỗi khi có dịp. Những lúc ấy con thường lý sự:

- Mẹ lười nè, nên mới sai con...

Nhớ cách đây khỏang nửa năm, lần đầu tiên mẹ ngỡ ngàng khi nghe con phản kháng lúc bị Mẹ rầy:

- Mẹ nói không đúng!

Lúc đó, mẹ ngỡ ngàng vì "con lớn hồi nào mà Mẹ không hay", nhưng Mẹ thấy vui vì con đã biết phân biệt hành động đúng sai của người khác, cũng có nghĩa là "con đã lớn rồi!".

Con lớn rồi thì phải biết nhường nhịn và chăm sóc nhiều hơn cho em nhé con gái!