Nói về vấn đề này "tui" cũng có cái này góp vui, nghĩ lại cũng thiệt tình cho mình.
Ngày xưa tuyển nhân viên cho phòng kinh doanh của công ty mình, và nhân viên bán hàng cho cửa hàng.
Đầu tiên nhìn vào tập hồ sơ xin việc để biết tên, tuổi cho tiện xưng hô.
- Em biết cười không ?
Cô A: nhìn trố mắt, rồi ngập ngừng gật cái đầu.
- Thế em cười cho chị xem thử nhé.
Cô A: cố nhoẻn nụ cười ( mà thật sự nụ cười đâu tự nhiên lắm nhìn thật tội nghiệp)
- Ở đây, ngoài nghiệp vụ cần có khi tuyển dụng cần cho việc làm em phải làm, thì đều chị cần ở em là nụ cười cho mọi tình huống...
- Công việc kinh doanh đều đầu tiên em gặp khách hàng là nụ cười của em, không ai muốn giao dịch hay mua hàng của em mà phải khuyến mãi thêm cái khuôn mặt như tiền cả.
- Mà cũng có nhiều cô bé...khi nghe mình hỏi câu ấy ...thì bật cười rất giòn giã tự nhiên...mình để ý ...y như rằng những cô bé ấy rất thành công, rất được việc trong kinh doanh...
....
Và vì thế nên "tui" phải cười nhiều thế này nè.....heheheh...cô nương PL ơi ...
vụ mứt gừng phải tăng thêm tiềm bảo hiểm thì mới sang phụ chứ...lelelele...