Lần đầu tiên... gạ tình.. nhớ ko nhầm là lớp 3, gạ chị lớp 5 cạnh nhà sau 1 hồi chơi...bán đồ hàng: chị em mình "ấy" đi.
Tròn mắt: thôi...kỳ lắm...
Ưỡn ngực: kỳ gì... em thử với chị Thùy rồi (bốc phét - dám thử nó vả vỡ mõm, chị này cũng lớp 5, hàng xóm.)
Vẫn tròn mắt:...ngần ngại.
Đang ...đợi đồng ý thì mẹ gọi về...ăn cơm!
Oh my god! Chuyện gì dzậy ox .
Hồi nhỏ, bx cũng nhiều lần định tự sát, để rồi nhận ra thật sự mình... ko dám chết. Từ đó bx đã tự thay đổi mình, sống vô tâm hơn, bất cần hơn, gai góc hơn, sẵn sàng đương đầu với tất cả, không cho phép mình yếu đuối... Dù có lúc thấy mình cô đơn, có lúc khóc 1 mình, có lúc hoảng sợ khi nghĩ về quá khứ và tương lai... Nhưng cuộc sống vẫn diễn ra khá tốt đẹp... nếu mình nghĩ như thế và ai cũng thấy như thế...
Mình cũng từng post 1 chuyện về lần đầu tiên, không biết Mod nào ở vườn văn học xóa mất, mà xóa cũng ko thấy nói gì. Lần đầu tiên bị thế đấy
...Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ..