.
Có rất nhiều trang họ set kiểu như này (http://www.hoingo.org/f162-forum) thì khi mình viết rồi lưu lại tự nhiên có lúc cần tìm lại cực kỳ nhanh luôn em à. Mà thôi, chị chỉ nói vậy thôi em đừng mất công quá.
Last edited by thuphong; 06-03-2016 at 02:47 AM.
Sẽ còn có ngày mai
Nguyên Thoại (11-03-2016),Phu sinh (09-03-2016)
.
Xin một chút nhớ thôi…
Những dấu chân đi ngược lại về xuôi
Mà vẫn quên Đèo Ngang đang ngóng đợi
Miền sơn cước ấp ủ điều chưa nói
Trời vô tình trời cứ vẫn xanh lam
Họ xa nhau dẫu chưa phải ngàn năm
Mà tóc đợi thản nhiên thành trắng xóa
Bước đi về dẫu chẳng còn vội vã
Mà biển trời đâu có dễ gặp nhau
Có một thời nào đã quá xa đâu
Bom dội bom rung rừng hoang khét lẹt
Gạo thì hiếm cả rau cũng lụi hết
Chỉ mầu xanh áo lính tiếng cười vang
Có một thời đọt măng làm bữa sang
Bạn thân mừng nhau chia đôi điếu thuốc
Chẳng tính toán gì bao điều mất được
Cả máu xương và tính mạng thiêng liêng
Để hôm nay trở lại với niềm riêng
Da diết nhớ Đèo Ngang đầy mây trắng
Hoa sim tím e dè trên cát lặng
Đau đáu nỗi lòng xin một chút nhớ thôi….
05/03/2016
Thu Phong
Sẽ còn có ngày mai
Nguyên Thoại (11-03-2016),Phu sinh (09-03-2016)
Chị Thu Phong,
Niềm Riêng cũng tách link bài viết y như vậy đó, chỉ có điều nó lại là link ẩn.
Chị nhìn thanh ngang màu xanh lục, ngay bên trên bài của chị, phía bên phải, có một con số với dấu # ở đầu, đó chính là link bài viết của chị .
Muốn lưu lại để sau này dễ tìm bài, chị click chuột phải vào con số đó để mở menu, và click chọn "Sao chép địa chỉ liên kết" (nếu trình duyệt tiếng Việt):
hoặc chọn " Copy link" (nếu trình duyệt tiếng Anh):
Sau đó, paste vào word để lưu giữ , chị sẽ thấy nó hiện ra trọn vẹn link bài viết của chị như các trang khác thôi.
Chúc chị vui.
Nguyên Thoại (11-03-2016),thuphong (11-03-2016)
Sẽ còn có ngày mai
Mây Trắng (17-03-2016),Nguyên Thoại (11-03-2016)
.
Nỗi nhớ mùa đông…
Người ta nhớ mùa xuân đầy nắng ấm
Với mầu xanh trên khắp mọi con đường
Những nụ cười cũng tràn đầy mến thương
Như cây cối những chồi mầm khẽ cựa
Người ta yêu mùa hè rực lửa
Nào phượng, nào ve và tím ngát bằng lăng
Với mùa xưa bao thương mến lặng thầm
Của cô bé nhà bên còn e thẹn….
Người ta yêu mùa thu lãng mạn
Khi thảm lá vàng lớp lớp mọi nơi
Nghe chiều đi trong nắng nhạt khẽ rơi
Lòng bỗng thấy sao đời thênh thang quá
Mà sao tôi yêu mùa đông lặng lẽ
Với gió reo mưa giật ngoài kia
Và an nhiên bên bếp lửa sẻ chia
Bờ vai ấm nụ cười tươi con trẻ
Tôi yêu quá mùa đông ngày xưa đó
Tuyết trắng rơi trắng khắp cả gần xa
Trang vở trắng và trăng trắng cành hoa
Trời mây trắng, tình trắng trong hiển hiện
Cát bụi dầy những nẻo đường thương mến
Chỉ còn tôi vẫn tay trắng đôi tay…..
22g44 ngày 15/03/2016
Thu Phong
Sẽ còn có ngày mai
Phu sinh (04-07-2016)
thuphong (17-03-2016)
Mây Trắng (28-03-2016)
.
Tình xuân bất diệt…..
Người thiếu phụ giữa vườn đào chải tóc
Hương gần xa và ong bướm kề bên
Nắng bừng lên… những hạt nắng tháng giêng
Sao ấm áp sao mà thân thương quá
Hương từ đâu có phải làn hương đã
Từ mùa xưa từ muôn kiếp bể dâu
Hương đất trời hay hoa lá gửi cho nhau
Hương mùa xuân rủ nhau cùng trẩy hội
Bông bưởi thơm đóa hải đường tươi rói
Hoa cúc vàng hoa bướm tím dễ thương
Cả chua me cũng góp nụ bên đường
Dẫu nho nhỏ nhưng ngát lòng chờ đợi
Người thiếu phụ đang mơ gì xuân mới
Một con đường thẳng lối giữa bình minh
Một niềm vui khao khát cuối hành trình
Những niềm yêu rạng ngời trên mắt thẳm
Góc cuối vườn một cội cây già lắm
Từ bao giờ cũng mướt mát những hoa
Bông cuối mùa chắt chiu tháng năm qua
Ngan ngát tím cụm sầu đâu đăng đắng
Em cứ đẹp cứ tươi cứ thắm
Dẫu rồi đây tàn lụi cả hình hài
Thì chính em đã để lại ngày mai
Cành trĩu quả nối tình xuân bất diệt
Ơi nàng xuân cứ mỗi lần đưa tiễn
Là một lần đón xuân sẽ hồi sinh
24/03/2016
Thu Phong
Sẽ còn có ngày mai
Mây Trắng (28-03-2016),Phu sinh (04-07-2016),Tường Thụy (21-04-2016)
Cảm ơn lời khen tặng của chị, nhưng Mây không dám nhận là mình đa tài đâu ! Mỗi người đều có sự thưởng thức nghệ thuật khác nhau. Tranh của Picasso luôn có giá trị lớn, nhưng đâu phải ai cũng thấy nó đẹp ? Chị thấy tác phẩm của Mây đẹp thì chắc là chúng ta theo cùng một trường phái đó thôi. Mây rất sẵn lòng trao đổi cùng chị những gì chị cần, nếu vấn đề đó không quá tầm và sức của mình.
Chị muốn có vài “chiêu” để thiết kế tranh thơ cho đẹp, thì chị đang có một chiêu cơ bản nhất rồi đó: “-Đã làm, và thực sự chưa hài lòng tác phẩm của mình !”
Vâng, đó chính là điều quan trọng nhất – là động cơ thúc đẩy bản thân luôn phải đi tìm , học hỏi và sáng tạo. Nếu lúc nào đó ta thấy hài lòng với những gì ta đã làm, thì xem như ta đã vĩnh viễn dừng chân tại đó rồi.
“Chiêu” kế tiếp là hãy BẮT CHƯỚC. Người ta vẫn thường lên án chuyện bắt chước, là đánh cắp, là thiếu sáng tạo v.v…Nhưng ở đây chúng ta không bắt chước theo kiểu copy nguyên mẫu tác phẩm của người khác để mưu lợi vật chất, công danh; mà chúng ta bắt chước cách làm để học hỏi. Đừng đánh giá thấp chuyện bắt chước, bởi suy cho cùng, mọi sự học hỏi đều bắt đầu từ sự bắt chước. Thuở nhỏ, chúng ta bắt chước các cô các thầy để tập đọc a, bờ cờ…các phép toán cộng-trừ-nhân-chia; lớn lên thì học sinh ngữ, học nghề… thì bây giờ cũng vậy thôi.
Chị Thu Phong hãy copy ngay bất kỳ một tác phẩm nào mà chị thấy đẹp. Rồi hãy cố gắng phân tích nó: Nó đẹp ở điểm nào ? Bố cục ? Màu sắc ? Nó còn chỗ nào có thể điều chỉnh lại cho đẹp hơn ? Và sau đó bắt tay vào thực hiện tác phẩm của mình , bắt chước theo những cái hay trong tác phẩm copy đó và điều chỉnh lại những chỗ mà mình cho là chưa đạt.
Để thiết kế tranh thơ (hay thơ tranh?), Mây gợi ý chị Thu Phong nên phân loại như sau:
1- THƠ chính + TRANH phụ: Bài thơ là chính, tranh chỉ để làm nền cho bắt mắt hơn, hoặc tạo thêm một chút phần hồn cho thơ.
2- THƠ chính + TRANH chính: Thơ và tranh cùng có giá trị như nhau trong tác phẩm và cùng nâng cao giá trị lẫn nhau.
3- THƠ phụ + TRANH chính: Tranh có giá trị nghệ thuật cao nhất, thơ chỉ phụ họa. Thể loại này thường là cảm tác: Nhìn ngắm một bức tranh, bức ảnh đẹp (có thể của chính mình hay của một ai khác), mình cảm tác thành thơ (Có thể hiểu là bức tranh, bức ảnh đã sinh ra bài thơ )
thuphong (29-03-2016)