Đọc lại bài này, LK buồn cười quá. Cho phép LK tám một chút cho vui nha.
Nguyên Thoại có lẽ theo trường phái trung dung, bình thường nên "có" thì muốn chia. Nhưng khi chia lại hơi tiếc nên "ngập ngừng chia"
TP xài hơi kỹ nên nhất định "Giữ hoài chẳng dám chia".
Còn LK là dân miềng Tây chính cống nên "có nhiêu chia hết". Có ruợu nhất định phải chia, độc ẩm buồn lắm nên "Chút rượu ta muốn chia".
Sau đó, TP thấy ai cũng chia nên đành "Ngập ngừng cũng muốn chia".
Sorry TP, LK giỡn chút cho vui thôi chứ không dám phạm thượng đâu. Cho LK tạ lỗi bằng mấy câu
Uống một mình buồn ghê
Đêm dài quá lê thê
Đến bao giờ trời sáng
Để ta về thăm lại nhánh sông quê
LK
06/05/2011