Lại sốt. Hông biết có phải sốt xuất huyết do bị muỗi cắn hông nữa.
Một chuyến đi nhiều điều để nhớ.
Những người dân chân chất, cứ mãi loay hoay dzới cái nghèo. Đất đai thì trù phú.
Người dân thì cần cù. Dzậy thì, cớ gì nghèo quoài dzậy? Con Gainho hỏi má dzậy đó.
Má nói: "Đã có nhiều thay đổi lớn về kinh tế đất nước. Người dân nơi đây chưa bắt nhịp được. Phải hướng dẫn cho họ biết, ngoài lúa, nơi này còn nhiều thứ sinh lợi lắm..."
Sáng , chờ nắng lên cao, đi gom lục bình được phơi dôn dốt dzô, cùng mọi người. Cuộc sống kham khổ, thiếu thốn mọi bề, nhưng tinh thần mọi người lại rất thanh thản. Tiếng cười, tiếng nói huyên thuyên. Mấy dì lớn tuổi kể chiện tiếu lâm, cười muốn bò ga đất. Mấy em nhỏ thì chạy loăng quoăng. Bọn chó con hùa chạy theo. Náo nhiệt.
Tự dưng cười mình ên. Có gì đó thật êm ả và đầy hứa hẹn. Hứa hẹn gì, chưa nghĩ ga, nhưng, có lẽ là sức sống. Sức sống mạnh mẽ của mọi người sẽ là chìa khoá mở thoát cái ải khổ nghèo.