Met ghe! 9 nguoi 10 y. Chac chan la ko co gi dau a! Em tin the!
Met ghe! 9 nguoi 10 y. Chac chan la ko co gi dau a! Em tin the!
Phàm đa đoan thì không nên dụng!
Lại một đêm hông ngủ. Cái giá của sự nông nổi.
Nghiến răng mà trả.
Bao giờ cho hết ngu ngơ?
LỤC BÁT ĐÊM.
Tràn đêm.
Tròn lẳn vầng trăng.
Nguyệt đầy đặn thế
Hỏi
Hằng Nga đâu?
Ai ngồi cùng với
Đêm thâu.
Hứng
Giọt từng giọt
Mưa Ngâu giữa ngày.
Bàn tay.
Nắm, mở bàn tay.
Trắng tinh mười ngón.
Nợ.
Đầy nhân gian.
Khép hờ.
Đôi luống mi ngoan.
Óc eo gà sáng.
Đã tàn chưa đêm.
( 30/12/09 - HNhu )
Đêm không không!
Last edited by huongnhu; 06-01-2010 at 05:46 PM.
Đưa tay
Mà hứng hạt sầu
Bàn tay nhỏ bé lạnh đau
Tim mình.
Hừng đông
Rực ánh
Bình minh
Hạt sầu rẽ ngón tay xinh đi rồi
Xoay vần
Ngày mới lên ngôi
Nắng mang ấm áp cuộc đời nở hoa
Hạt sầu hoá giọt phù sa
Hoà vào sông lớn, vụt qua tâm hồn.
Ngày mới mới.
Điều đó rồi cũng qua đi!
Lại sốt. Hông biết có phải sốt xuất huyết do bị muỗi cắn hông nữa.
Một chuyến đi nhiều điều để nhớ.
Những người dân chân chất, cứ mãi loay hoay dzới cái nghèo. Đất đai thì trù phú.
Người dân thì cần cù. Dzậy thì, cớ gì nghèo quoài dzậy? Con Gainho hỏi má dzậy đó.
Má nói: "Đã có nhiều thay đổi lớn về kinh tế đất nước. Người dân nơi đây chưa bắt nhịp được. Phải hướng dẫn cho họ biết, ngoài lúa, nơi này còn nhiều thứ sinh lợi lắm..."
Sáng , chờ nắng lên cao, đi gom lục bình được phơi dôn dốt dzô, cùng mọi người. Cuộc sống kham khổ, thiếu thốn mọi bề, nhưng tinh thần mọi người lại rất thanh thản. Tiếng cười, tiếng nói huyên thuyên. Mấy dì lớn tuổi kể chiện tiếu lâm, cười muốn bò ga đất. Mấy em nhỏ thì chạy loăng quoăng. Bọn chó con hùa chạy theo. Náo nhiệt.
Tự dưng cười mình ên. Có gì đó thật êm ả và đầy hứa hẹn. Hứa hẹn gì, chưa nghĩ ga, nhưng, có lẽ là sức sống. Sức sống mạnh mẽ của mọi người sẽ là chìa khoá mở thoát cái ải khổ nghèo.