BIỂN XANH VỚI CÁNH BUỒM NÂU.
Cánh buồm nâu
Cánh buồm nâu.
Biển dài rộng thế
Biết về đâu
Cánh buồm?
Đại dương xanh.
Đại dương xanh.
Mênh mông quá.
Gục ngã rồi
Bởi nỗi cô đơn.
Em là cánh buồm nâu nhỏ.
Neo ngoan hiền một góc đại dương xanh.
Biển biếc nghìn đời vỗ sóng tình anh.
An lành!
HNhu - 17/4/2011
THIÊN ĐƯỜNG NHỎ NHOI.
Ngăn tim có một thiên đường.
Nhỏ nhoi, bé bỏng, khiêm nhường, lặng thinh.
Phút chênh chao, phút chùng chình.
Vỗ về gõ nhịp tử sinh tháng ngày.
Xấp bàn tay, ngửa bàn tay.
Trắng đen hai mặt, mỏng dày khó phân.
Thiên đường chẳng dễ đâu lần.
Mỉm cười sống giữa thế nhân: Thiên Đường.
HNhu - 17/4/2011
HẠC TRẮNG HỀ.
Hạc hề!
Hạc hề!
Từ nơi nước Nhược đề huề về đây.
Mây hề!
Mây hề!
Mây trắng. Trắng mây.
Hạc như mây trắng.
Mây như Hạc.
Hề.
Đào Nguyên đi dễ khó về.
Nhìn hút cánh Hạc, Khúc Nghê phí hoài.
Bồng Lai.
Chín cõi Bồng Lai.
Nhân gian Chín mạng.
Đời dài Chín giây.
Ngang trời mây trắng bay bay.
Một cánh Hạc gầy cõng nắng lên Tiên.
HNhu - 18/4/2011
LAN TÍM.
NGOAN HIỀN CÁI NGỦ MI EM.
( Thương tặng bạn Lam cưng. )
Đong đưa chiếc nôi tơ mành.
Giăng ngang một sợi mỏng manh.
Ru cho mơ về bên gối.
Ru cho cái ngủ tới nhanh.
À ơi mi ngoan hãy khép.
Trăng sao về cả đây rồi.
Bờ môi nở bông hoa đẹp.
An nhiên mộng mị giữa đời.
Ngoan hiền cái ngủ mi em.
Trời cao thênh thang gió mát.
Phong linh reo vang khúc nhạc.
Kết chặt tơ mành nôi đưa.
À ơi, ngủ hỡi mau thưa.
Hơi thở đã chịu đều chưa.
Ta ngồi ru nhau ngày tháng.
Ngân nga miên khúc đung đưa...
HNhu - 19/4/2011
Ngủ ngoan nhé, bạn Lam cưng. Dậy thì đọc nhá.
Chẳng hiểu sao lại nặng lòng dzới biển!
Ngẫm lạ! Ngẫm ngộ! Ngẫm tức cười! Cả coi thường!
Ngoài kia biển ứ biết gì. Cứ mênh mông xanh thẳm.
Nắng sớm, biển lóng la, lóng lánh.
Nhìn mênh mông dzậy đó, chứ có "ranh giới" hẳn hoi. Chỗ nào là khơi. Chỗ nào là lộng. Chỗ nào là xanh...
Sóng cũng thế. Có sóng lừng. Có sóng cả... Và ti tỉ các khái niệm về đại dương học. Ai yêu biển lắm, mới hiểu rỏ tường tận dzìa nó.
Gnho ngố. Chỉ biết là, trong vô vàn cái ranh giới đó, gnho dừng đúng ở ranh giới nào thích hợp nhứt. Tìm hiểu, cũng hiểu trong nội dung hạn hẹp nào đó mà thôi.
Vì Gnho cảm nhận được sự vô tận của biển, và năng lực hạn hữu của bản thân.
Chỉ có kẻ dại mới có ý đồ sở hữu biển.
Đi biển đã nhiều. Mỗi nơi một vẻ. Đẹp rất riêng.
Biển Cần Giờ nước đen thùi lui, ngày nhỏ hông dám xuống. Chê dơ. Má nói, nó sạch boong hà. Tại màu cát không đẹp thôi. Học được, à, nước biển trong "nhờ" cát.
Tới Nha trang, lặn hụp trối chít, vì biển trong quá. Má nói, con gnho bơi né rác ra, dơ hầy. Chu mỏ cãi, sạch boong mừ má. Má nói, nhìn dzậy chứ dơ. Tại cát đẹp. Bài học xưa được ôn lại.
Nhận ra một điều, mọi thứ không thể biết được khi chỉ nhìn bằng mắt.
Huuhuu, dzậy mừ, có lời dạy từ người đi trước "con gái yêu bằng mắt, con chai yêu bằng...tay!"
Hoá ra con gái là "con" ngố nhứt a?
Chèn ơi, con gnho bình sinh đã ngố, giờ lại càng ngố a?
Rối!
Last edited by huongnhu; 12-05-2011 at 08:11 AM.
Thông báo tìm trẻ lạc:
Chính xác là gần 3 ngày nay... diễn đàn Niềm riêng vắng bóng một "trẻ" tên Hương Nhu... Đề nghị bà con đi tìm ngay kẻo có kẻ vào Niềm riêng không chiếm diễn đàn mà chỉ "bắt cóc" Hương Nhu... Loa loa loa
"Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)
Ban Mai (21-05-2011),huongnhu (20-05-2011),kehotro (20-05-2011),Quỷ Xứ (21-05-2011),Tường Thụy (20-05-2011)
GÓC VƯỜN XINH.
Thế gian bao rộng lớn
Một góc vườn nhỏ, xinh
Xem chừng như vừa đủ.
Nghe thơ kể chuyện tình.
HNhu