"Pro", "chân trong" đã bị túm gáy
Khổ cho những ai bị "đi guốc trong bụng"
"Khổ thân bé gái, bé thế mà khổ!!!"
"Pro", "chân trong" đã bị túm gáy
Khổ cho những ai bị "đi guốc trong bụng"
"Khổ thân bé gái, bé thế mà khổ!!!"
Bé Nhu làm 4 nhớ tới Ba 4 dzễ sợ... Dân miền tây chơn chớt thiệt thà . Nghe kho quẹt tự nhiên thèm ...vì hồi xưa 4 cũng như Bé Nhu ,chiên môn ăn uống kiủ đó .Bị la quài mừ hổng bỏ tật
Hhahha, có người cười, có người hở mười cái găng.
Có người hông dám "lăng nhăng" chạy bỏ của.
Có người đố dám mở mắt nhìn lần nữa...
Nhẹ thênh thênh, ta hát là lá la...
Hhahaha. Hhahaahhhhhhhhhhhhhhhhh.
Nhá! Nhá! Nhá! Nhá!
Muốn té ghế luôn.
Đừng có chọc nhá anh Ku. Bẻ nốt cái găng còn lại bi giừ.
ALEHAP BAY NÀ!
Nắng quá. Ước như ngày nhỏ. Chờ nước lớn. Leo tuốt ngọn dừa. Nhảy ùm xuống sông.
Mọi thứ như hông còn gì quan chọng. Chỉ có dòng nước mát lạnh tới từng cọng lông chưn, tới từng tế bào, là thú dzị nhứt.
Năm nay nóng quá. Sông kiệt quá. Nước dơ quá. Mà gainho thì đã to đầu quá. Cội dừa lão đã già quá. Mọi thứ đều đã quá, so với một chuẩn mực tự nhiên nào đó.
Nghe cảm giác chông chênh.
Hình như nắng cũng nghe buồn nhớ xa xôi một thuở đã qua thì phải.
Muốn giụi đầu vào ký ức. Nhưng, sao, gainho hông tìm thấy em đâu!
ĐẦU BẾP!
Dzú, con là đầu bếp gùi đó ha!
Tự phong xong, phoái chí cười ha hả. Thành tích đáng nể của con gainho là banh bọc nylon để dzú đổ sinh tố dzô, bỏ ngăn đá, làm cà lem.
Dzú cũng cười ha hả:
Ừa, đầu bếp này, lần đầu dzô bếp đây. Đúng là đầu bếp mừ. Hhahahaaha.
Cười lăn cười bò dzới câu nói của dzú. Hihi, nào giờ gainho mới biết, dzú hóm hỉnh và luôn nói những câu thiệt là ngộ.
Dắt con đi tô tượng dzới mần tranh cát.
Bữa đó bận đi dzới má tới tối mới quỡn mà dắt nó đi chơi. Ku kon hí hửng thấy thương. Đòi đủ thứ. Mần tèm lem cả mớ tranh cát còn chưa đã, chín giờ phia còn đòi tô tượng.
Nó ngắm nghía vài phút gùi chọn tượng một con chim. Ku kon nói, con thích con chim này.
Má gainho làu bàu chong bụng: Tui còn phải chở ngoại dzìa Ngã Sáu đó nghen. Tô xong con chim này chắc nữa phia luôn á.
Nghĩ ga một chiêu... Dụ khị ku kon. Đưa má tô giùm cho nghen. Má mần cho con chim thiệt đẹp luôn.
Ku kon dạ một tiếng gọn lỏn sau khi tô xong hai con mắt đỏ lét cho cái tượng.
Lúc cầm con chim từ tay nó, chong đầu con má gainho nhớ tới chiện cổ tích "Quạ và Công". Má gainho lấy cây cọ to đùng, nhúng dzô hủ màu đen quẹt chừng tám nhát là tô xong. Đưa con chim cho ku kon: Con quạ nà, đẹp hông?
Thằng nhỏ nhảy dựng lên: Con hông chịu con quạ. Con quạ thấy mà ghê, xấu quoắc!
Chời ơi, nó đẹp dzầy mà chê gì cưng!
Hông. Hông. Mần con khác cho con.
Chời ơi, đã sợ dzìa phia! Cái thằng!
Cuối cùng cũng xong. Lần này hông phải con quạ, mà là con két xanh rì.
Hiii, nó chịu cầm dzìa, dù cái mặt bí xị, coi mòi chưa ưng ý.
Dỗ nó, con két nó y chang dzị luôn đó cưng. Hông tin hỏi ngoại coi.
Hhahaha, nãy giờ ngoại ngồi dòm, ngoại cười muốn dzăng xuống sông hai hàm găng giả.
Dzìa tới nhà, để con quạ lên bàn máy tính. Càng ngắm, càng mắc cười. Chời ơi, mình tô cái con gì ghê quá chời. Đen hù. Xấu quoắc. Hai con mắt đỏ kè dòm con gainho lom lom. Hhahaha. Hèn nào thằng ku kon nó lại hông nhảy dựng lên.
Túm cổ con quạ, liệng cái chủm xuống sông.
( Hứ, lại có một anh Ku nói, sao hông để nó lại mà coi. Chẳng phải nó làm em dzui đó sao! Cười quá chời đó sao!
À há! Nhưng mừ... quăng mất tiêu gùi, còn đâu! )
Hôm bữa nghe xong việc này lại nhớ tới "Gót Chân Asin"
Lần sau kiếm cái tiệm tô tượng nào có cái hũ màu toooooooooo... Rồi cầm cái sợi lông đuôi con tượng trắng nhúng vào cái hũ ấy... Nhanh, gọn, lẹ, đều màu... Hahahahaha
Sáng nay ngủ nướng kỳ thơm giòn mới thèm dậy.
Cả tuần mới có được buổi sáng bình yên ở nhà. Những ngày khác toàn phải dậy lúc năm giờ.
Bữa nay dzú cho ăn cháo chắng.
Cháo chắng ăn dới hột dzịt muối, dưa mắm.
Hột dzịt muối nõn nà chẽ đôi.
Dưa mắm trộn dzừa ăn, nhiều ớt sắt lát.
Cháo dzú nấu sền sệt, bỏ lá dứa thơm phức.
Nước cốt dừa, dzú thắng vừa tới.
Cháo múc ga tô. Nóng hôi hổi, bỏ lên một gắp dưa mắm. Chan lên một muỗng to nước cốt dừa. Múc muỗng cháo bỏ dzô miệng, xắn một chút hột dzịt muối, ùm chung. Vị măn mẳn, ngòn ngọt, beo béo hoà quyện vào nhau chong cái nóng phỏng mỏ.
Chà! Nuốt ực. Gùi nuốt ực.
Ngon quá xá là ngon.
Mà, dzú chơi ác ghê. Nấu đúng ba tô là sạch nồi. Má nà, Gnho nà, dzú nà. Hết gùi còn đâu!
Ăn ứ đã! Cầm tô lên liếm một dzòng cái miệng.
Má dzới dzú cười ha hả.
Buổi sáng thiệt là dễ thương!
19/4/2010
Niềm riêng nhưng vẫn thắm tình chung
Mỗi lúc online thấy ấm nồng
Tình em trong mái nhà chung ấy
Vẫn giấu riêng anh một tấm lòng.
http://nguyentuongthuy2012.wordpress.com/
Nghe HN tả món cháo trắng này mà thèm ghe cơ. Dưa mắm và trứng mặn là 2 món tủ của Oa Nữ.
Ngày hôm qua buồn ko ăn gì cả ngày, em trai thấy thế đi mua vịt quay, chị gái thì làm món bún mắm tôm, ăn với đậu phụ, thịt luộc và nấu một nồi thịt bò nấu sốt vang.
Vậy mà cả bữa ăn cũng chỉ húp nước rau luộc, lúc đó ước gì có quả trứng mặn dằm vào trong tô canh thì ngon biết bao.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera