Ngoại tình 2:Ngoại tình không cần Sex
- Em gái, mắt sáng mũi cao và… chắc chắn sẽ có nhiều con đấy!
- Thầy bói bảo em chỉ có 2 con thôi!
- Thì chắc chỉ có 2 đứa em sinh ra, còn lại làm sao thầy bói biết được.
- Ý gì vậy?
- Em thông minh mà. Phải hiểu anh nói gì chứ? Hahaha…
- Anh tiệm cận với sự nham nhở rồi đấy!
- Em dễ nổi nóng quá!
- Thôi, em về! Anh cứ ngồi uống café đi!
Nàng hậm hực rời khỏi chiếc ghế, cầm túi quày quả bước đi. Người đàn ông nửa miệng cười nói với theo: “Xin lỗi nếu làm em giận!”. Nàng bước nhanh và không thèm trả lời. Phần bụng tưng tức, nhói đau.
*
Thời gian này, nàng hay gặp gỡ những người đàn ông tình cờ quen hoặc biết nhau qua mạng. Những câu chuyện vu vơ, những cuộc điện thoải khi rảnh rỗi kéo họ ra quán café. Nàng muốn hít thở những bầu không khí mới lạ vì đang cơm chẳng lành canh chẳng ngọt với gã bạn trai của mình.
Từ lúc ôm cục tức với người đàn ông quen qua chat, cơ bụng nàng phập phồng những cơn dư chấn quặn thắt không rõ khởi điểm. Song thăm thẳm dưới dáy lòng nàng âm ỉ những làn sóng ngầm thương xót hài nhi đã bị nàng từ bỏ khi dính vào gã trai bạc nhược lẳng lơ cách đây 1 năm. Người đàn ông đó gợi lại sự day dứt ám ảnh nàng bao lâu nay. Đứa trẻ không rõ hình hài chập chờn trong mảng đời trắng - đen khiến nàng sợ hãi. Nàng sẽ có nhiều con hay chỉ có 2 đứa duy nhất? Liệu khi cuộc sống trầm xuống giữ gìn bình yên nàng có thể làm mẹ được nữa không? Lầm lạc. Những ước vọng bị đầu độc!
*
- Chíp ơi! Xe anh thằng bạn nó mượn mất rồi. Anh lấy xe Chíp đi công việc chút nhé!
- Anh mất mặt mấy ngày đến khi có việc nhờ mới vào tìm em là sao?
- Thôi mà! Đừng giận anh nữa, anh biết lỗi rồi mà. Iu Chíp nhiều. Anh đi nhanh rùi sẽ về với Chíp. Ở nhà ngoan đấy!
Gã bạn trai nàng nhún nhẩy chụp lấy chìa khóa trên bàn lôi chiếc xe đi mất dạng. Nàng vẫn ngồi ở góc giường ôm ấp con gấu bông mê mải theo những giai điệu trầm bổng của tâm hồn.
Chiều tối màn hình di động sáng lên tin nhắn từ tình yêu của nàng: “Chíp iu! Xe bị hỏng nên anh mang đi bảo dưỡng luôn. Khi nào xong thì anh vào nhé. Iu Chíp nhiều!”. Nàng ném chiếc điện thoại lên trên gối, không buồn reply. Chán ngấy thứ tình yêu đeo đẳng trục lợi.
*
Gã bạn trai nàng mất hút đã 3 ngày. Gọi điện toàn thấy tắt máy. Chịu không nổi nàng đi xe ôm qua nhà tìm gã, đứa em gái khinh khỉnh nói: “Anh ấy cả tuần nay không về nhà, nói vào trường ở để ôn thi cùng bạn”. Buổi tối nàng vào khu ký túc xá tìm gã, đám sinh viên nhìn nàng lạ lẫm soi mói. Mặc xác bọn chúng, nàng đi thẳng lên lầu 3, phòng gã hay chui vào đó ở ké.
- Thằng người yêu em chỉ vào đây buổi trưa thôi. Tối nó tếch cùng mấy đứa bạn vào Bar chơi rồi. Muốn gặp nó, sáng mai em lên giảng đường, bọn anh học ở 314. Ok?
- Dạ, Cảm ơn anh! Mai em sẽ lên. Đừng nói với anh ấy là em đến tìm nhé!
*
Giảng đường ồn ào vào giờ nghỉ giải lao, gã kéo nàng ra cuối hành lang
- Sao em lại lên đây?
- Xe của em đâu? Em cũng cần phải đi chứ!
- Em về nhà đi, học xong anh sẽ vào!
- Em bắt đầu thấy khó chịu. Em có thể tìm anh ở bất cứ đâu…
Nàng quay trở về căn phòng trọ của mình, và ngồi thảo một tờ giấy xác nhận. Trưa gã bạn trai nàng vào, cố làm ra vẻ đáng yêu trêu chọc tình nhân. Gã không mang trả xe cho nàng…
- Nói thật đi, xe em đang sửa ở hiệu cầm đồ phải không?
Gã im lặng, cúi mặt, bối rối ngập tràn, một lúc sau mới ấp úng nói:
- Anh không muốn làm em lo lắng, thằng bạn anh nó lừa anh mang đi cắm…
- Và rồi anh lừa lại em?
- Anh xin lỗi…
Nàng lạnh lùng chìa tờ giấy đã ráo mực về phía gã
- Anh đọc rồi ký giùm em!
Gã cầm tờ giấy chăm chú đọc, mặt sạm tối. Ngần ngừ. Hoang mang. Rồi bất ngờ mạnh tay ký roẹt vào tờ giấy, xong dằn mạnh xuống giường. Gã nhìn sâu vào khuôn mặt lạnh lùng của nàng. Hai đôi mắt kình nhau trong im lặng. Nhìn chán, gã quay lưng bỏ đi không nói với nàng bất cứ câu nào nữa. Đàn ông bạc bẽo thế đấy!
Tờ giấy nàng đã viết thay gã, xác nhận đã mượn xe của nàng và sau 1 tháng không đem xe về sẽ phải trả nàng 1 khoản tiền bằng đúng giá trị của chiếc xe. Phần trống dưới từ: “Người viết giấy” là tên và chữ ký của gã. Nàng trói buộc vào lòng cảm giác nhẫn tâm vì sợ mình trở thành kẻ ngu dại.
*
Gã không vào phòng nàng nữa. Nàng nhất định không chủ động liên lạc trước. Online dù thấy nick “My Love” sáng cũng không bao giờ bấm vào. Một tháng đủ để làm biết bao việc. Nàng thấy mình đã rất nhân từ trong cái phạm trù Nhẫn Tâm.
Buồn. Cô độc. Nàng bấm tin nhắn: “Xe em bị bạn mang đi cắm, em không đủ tiền chuộc, anh có thể giúp em phần thiếu không?” rồi send cho một group khoảng gần chục người đàn ông nàng quen với tình huống giông giống nhau: từ thế giới @.
Vài tin nhắn reply:
“Dạo nào anh cũng đang khó khăn…”
“Anh hiện đang đi công tác…”
“… ”
Chán nản. Nàng cũng chỉ thử thế thôi. Chẳng hy vọng gì cả. Reply cuối cùng nàng nhận được là từ người đàn ông khó chịu từng xem tướng và phán nàng nhiều con.
“Giúp em thì anh sẽ được gì nào? Cô bé!”
“Anh muốn nhận ngay hay sẽ cho em thời gian?”, nàng nhắn lại.
“Anh thích sòng phẳng”
“Nếu có thể trả lại tiền ngay cho anh thì em đã không yêu cầu giúp đỡ”
“Nếu anh muốn lấy lại tiền thì đã không giúp em”
“Anh thẳng thắn với ý định của mình đi”
“Em là một cô gái cá tính và rất xinh đấy! Biết không?”
“Biết! Vậy chẳng lẽ anh định ngoại tình?”
“Không hẳn. Anh yếu lắm, không ra gió được.”
“Đừng nhắn tin đùa kiểu đó nữa. Stop”
Người đàn ông đó không bấm tin nhắn nữa, nhưng anh ta gọi lại. Anh ta đề nghị nàng chỉ cần tắm chung thì sẽ giúp nàng 1 phần trong khoản tiền chuộc xe. Nàng nói cần suy nghĩ và sẽ trả lời sau.
Tắm chung với 1 người đàn ông. Nàng chưa bao giờ làm thế cả. Nàng luôn tắm 1 mình. Từ khi cảm nhận được rõ rệt về giới tính, nàng luôn che giấu thân thể mình, thậm chí nàng còn ngại ngùng khi nhìn thấy thân thể mình trần truồng qua tấm gương mờ hơi nước trong nhà tắm. Nàng luôn tránh soi gương khi chưa mặc quần áo. Và chuyện quan hệ với bạn trai chỉ diễn ra trong bóng tối. “Tình yêu là mù quáng nên người ta phải sờ mó”. Nàng không mù quáng, nhưng lúc yêu luôn thiếu vắng ánh sáng thì làm sao mà nhìn được.
Vài ngày sau nàng lưỡng lự bấm tin nhắn: “Chấp nhận đề nghị của anh. Bao giờ?” rồi gửi đi. Chỉ là tắm chung thôi mà. Mình sẽ bớt phải lo nghĩ về chuyện chiếc xe. Nàng tự động viên mình.
*
Người đàn ông đó chở nàng đến khách sạn Hoa Hồng vào giờ nghỉ trưa. Hỏi thuê một phòng có bồn tắm lớn trong vài giờ. Kéo tay nàng vào thang máy, anh ta nhìn nàng với cặp mắt ma mãnh của loài vượn. Nàng tảng lờ nhìn những con số điện tử đang nhảy mỗi khi qua một tầng lầu.
Anh ta đòi cởi quần áo giúp nàng. Nàng co dúm lại ở góc phòng, hét lên: “Để em tự cởi”. Thế là anh ta đi chuẩn bị nước. Tiếng nước bắn xối xả qua miệng vòi vọng ra nghẹt đắng. Giữa trưa tắm chung với 1 người đàn ông, dù là tắt hết đèn thì anh ta sẽ vẫn nhìn rõ cơ thể nàng. Nàng không có tình cảm với anh ta, nàng không muốn làm 1 tỳ nữ hầu tắm cho anh ta, nàng rất ngượng ngùng cho dù bản thân trở thành đàn bà cách đấy 2 năm. Nhưng biết sao giờ nàng không muốn phải qúa lo lắng. Đành phải hành động một cách khiên cưỡng, và tắm chung thì nàng cũng không mất gì nhiều.
Nàng quấn chiếc khăn màu trắng quanh người bước vào phòng tắm. Người đàn ông mặc độc chiếc quần nhỏ hình tam giác ngồi bên thành bồn tắm, nheo mắt cười cười, kính cận lấp loáng.
- Trong khi tắm anh có thể bỏ kính ra không?
- Anh muốn nhìn kỹ em.
- Nếu không bỏ em sẽ không tắm đâu.
- Được rồi! Lại đây nào…
Anh ta tháo kính bỏ lên kệ gương và bất ngờ kéo tuột chiếc khăn tắm của nàng ra. Chưa kịp dằn nỗi ngượng ngùng xuống, nàng đã bị anh ta bế thốc lên đặt vào bồn tắm săm sắp nước ấm. Nàng ngồi co chân, hay tay vòng lên vai cố che đi những chỗ kín của cơ thể mình. Người đàn ông đó vẫn cười với đôi mắt dài dại của những kẻ đeo kính lâu ngày bắt đầu đưa tay kỳ cọ (mơn man?) vai và lưng nàng. Anh ta nói nàng cứ thoải mái đi, anh ta chỉ đang giúp nàng thư giãn thôi.
Trong hồi ức của nàng, đó là lần đầu tiên 1 người đàn ông có vợ xa lạ nhìn thấy cơ thể nguyên sơ của nàng, nhưng theo dòng thời gian thì không phải là người đầu tiên tán tỉnh nàng. Nàng sắp xếp anh ta là [Đàn ông có vợ 3].
[Đàn ông có vợ 3] chỉ yêu cầu nàng tắm chung cùng anh ta, chỉ nhẹ nhàng vầy vò cơ thể nàng như một thứ đồ chơi có hơi thở. Anh ta không yêu cầu sex, không có một biểu hiện quá lố nào. Nếu có người thứ 3 chứng kiến, e rằng kẻ đó nghĩ rằng nàng đang được một gã nô tài hầu tắm. Như một câu chuyện hài hước, phi hiện thực bâng quơ. Trên đời hẳn còn rất nhiều những người đàn ông khó hiểu.
Gần 1 tiếng cho việc tắm táp, [Đàn ông có vợ 3] kéo nàng ra giường, âu yếm như chăm sóc 1 đứa con gái bé nhỏ:
- Anh phải về cơ quan, em nghỉ một lúc đi, đợi trời mát rồi về.
Nàng im lặng, mắt to tròn nhìn lên trần nhà bất động. [Đàn ông có vợ 3] móc ví, đếm tiền rồi đặt xuống chiếc bàn nhỏ kê sát đầu giường.
- Anh giúp em 3 triệu nhé! À, mà hình như em đang có thai đấy!
- Anh nghĩ sao vậy? – Nàng giật mình, trừng mắt nhìn anh ta.
- Thì nhìn dáng em anh đoán vậy. Đi khám thử xem nhé! Anh về đây, liên lạc sau.
Anh ta về rồi, nàng bắt đầu sờ lên bụng, rồi chạm tay lên bầu ngực căng cứng của mình, cứ băn khoăn tự hỏi: “Tại sao anh ta lại nói mình đang có thai?”. Nàng nhớ lại nguyệt san của mình. Cũng đã trễ hơn tuần rồi. Chẳng lẽ….
Nàng đứng bật dậy khỏi giường, soi mình vào tấm gương lớn. Lần đầu tiên nhìn trọn vẹn thân thể của mình, hai đầu nhũ hoa sạm màu nâu. Nàng có thai thật ư? Một mầm sống thứ hai thiếu vắng tương lai đang tồn tại trong cơ thể nàng ư? Nàng mặc nhanh quần áo, cầm lấy số tiền trên bàn, vẫy taxi đến thẳng bệnh viện phụ sản. Phiếu siêu âm của nàng ghi rõ: Thai 5 tuần 6 ngày. Nàng thất thểu đi về. Lại quặn lên từng cơn đau.
*
Nàng tìm gặp gã trai lơ của mình.
- Em đang có thai!
- Em đùa à?
- Em không đùa trên sinh mạng của con chúng ta!
- …
- Tính sao bây giờ?
- Em biết tình cảnh của anh bây giờ mà. Anh không thể cưới em…
- Em cũng không muốn cưới anh.
- Vậy em muốn gì?
- Em sợ phải vào bệnh viện 1 mình, em muốn mọi chuyện giữa chúng ta giải quyết sòng phẳng và sau đó chấm dứt.
Nàng với vẻ ngang lỳ, tàn nhẫn quay lưng bỏ về nhà. Gã trai sẽ phải tự dàn xếp thời gian vào tìm nàng.
*
Một đoạn quá khứ dữ dằn tái hiện lại với cuộc đời nàng. Bỏ đi đứa con thứ 2 khi chưa được 8 tuần tuổi. Nước mắt nàng lại lã chã nơi góc phòng cô độc.
Ba ngày sau khi đưa nào vào bệnh viện giải quyết, gã bạn trai quay lại cùng với chiếc xe và 1 đống lỉnh kỉnh quà bồi dưỡng cho nàng. Gã kể: “Có lẽ người đi thay của nên bọn anh thuê 1 chiếc xe đem cắm và đã ăn mấy trăm điểm lô. Nên mới nhanh chóng trả lại xe cho em”.
Nàng nằm quay mặt vào bức tường. Nói lơ đãng: “Chuyện chúng ta từ giờ chấm hết. Về đi, đừng bao giờ tìm em nữa”. Trăm vạn lần nàng không muốn đánh đổi con nàng lấy cái hiện thực này. Chỉ mới đi qua một đoạn đường ngắn, hai bào thai đã bị phá bỏ. Kẻ hủy diệt tàn nhẫn không ai khác - chính là nàng.
*
[Đàn ông có vợ 3] thỉnh thoảng gọi điện rủ nàng đi tắm vào buổi trưa. Nàng lái sang việc uống café hoặc thẳng thừng từ chối. Tuy nhiên anh ta nói rằng vẫn muốn hai người coi nhau như bạn bè bình thường. Đôi lúc nàng thắc mắc có phải anh ta bị bất lực? Anh ta cười sảng khoái: “Vợ anh dữ lắm, nộp thuế cho mụ là anh kiệt sức rồi, đâu còn cống hiến được cho ai nữa!”. Nàng mập mờ chấp nhận làm bạn với 1 người đàn ông có vợ chỉ thích được tắm chung cùng mình mà không bao giờ yêu cầu chuyện sex. Anh ta cũng mập mờ giữa sự chung thủy và Ngoại tình với nàng sư tử Hà Đông nhà mình.
Có lần [Đàn ông có vợ 3] hỏi nàng:
- Bạn anh muốn làm quen với em có được không?
- Em không thích - Nàng trả lời tỉnh bơ.
- Anh chỉ muốn bạn anh thay anh bù đắp cho em thôi mà - Anh ta cười nhăn nhở - Nó không yếu đuối như anh đâu, cưng à!
Nàng nghĩ rằng anh ta đùa, lơ đễnh chuyển đến những câu chuyện khác.
Chợt thấy rằng mình bây giờ chẳng còn gì trong đời: Sự nghiệp, tình yêu đã trôi tuột phương nàng. Rong chơi để rồi khi thiếu thốn phải bán thân xác lấy tiền thì khác nào đĩ điếm. Nàng không muốn trở thành 1 con đĩ. Nhan sắc cũng sẽ chóng phai tàn. Lúc đó đâu còn ong bướm nào lả lơi bên một bông hoa héo úa nữa. Nàng ngỏ ý với [Đàn ông có vợ 3] rằng mình sẽ đi học lại. Anh ta ủng hộ bằng cách đưa cho nàng 1 xấp tiền.
- Em học một vài lớp kế toán đi, nghề đó đang cần. Học xong anh xin việc cho.
Nàng cảm ơn, và lên kế hoạch dự tính cho tương lai.
Ngày mai cuộc đời nàng sẽ khác, không phải nhờ tình yêu. Mà từ những mất mát và một người đàn ông có vợ đi ngoại tình không cần sex. Như một chuyện hy hữu, nàng gọi đó là: Cuộc ngoại tình trong sáng.
Mặc dù nàng đến với anh ta, kết bạn vì duy nhất chữ: Tiền !
Hết tập 3
Writen by Keng