-
Ðề: Góc Thơ Thẩn LLT
(Viết cho người )
Giao Mùa !
Gió ào ạt đi về miền băng giá
Xua tiết Đông ra khỏi cánh rừng thưa
Nơi cành cỗi đan lấy nhau vật vả
Cầm cự hơi đợi nắng ấm giao mùa
Ta tất bật đi tìm nhau trên phố
Dòng đời trôi vuột mất một tầm tay
Xuân đến muộn lạnh lùng lần tương ngộ
Mắt thâm quầng, đôi dòng lệ đắng cay
Cành đào thắm chợt gục đầu dấu nụ
Yêu nhau chưa? Sao anh chẳng tỏ tường
Em lấp lửng câu trả lời cắc cớ
Để Xuân về buốt giá nghĩa yêu thương
Đành quay gót trở về trong thực tại
Tình rũ buồn như bia đá không tên
Có lẽ Xuân rồi sẽ ra đi mãi
Nửa đời người còn lại phút tìm quên.
TTTT
-
-
Ðề: Góc Thơ Thẩn LLT
Ngờ Nghệch !
Em không còn buồn như thưở mới yêu anh
Cái thưở tóc xanh xỏa dài nhung mộng mị
Nào có bao giờ dám trách nhau ích kỷ
Trói cuộc đời nhau bằng sợi nhớ vô hình
Vậy mà bây giờ lắm lúc mắt lung linh
Những giọt lệ cay ngọt ngào tuôn trên má
Không phải tại anh thì tại ai tất cả
Hay lỗi riêng em suy nghĩ đắn đo hoài
Một lối đi cùng, một định hướng tương lai
Phải nắm lấy nhau, dìu nhau đi từng bước
Anh biết không anh, lỡ khi cơn gió ngược
Con trốt đau thương xóa mất lối đi, về
Em đã bớt buồn như thưở cách sơn khê
Tuyết đổ, mưa chan bàng hoàng đêm tỉnh giấc
Cái thú cô đơn dù là mơ, là thật
Riêng bóng lòng em quanh quẩn một thân mình
Từng ngày xa dần, héo mất nụ môi xinh
Thơ cũng lẻ loi từng câu không trọn nghĩa
Em ráp lấy vần chưa thành câu chuyện kể
Ngày cứ trôi qua ấm ức mấy nổi niềm
Em đã quen buồn chẳng thiết bớt hay thêm
Cũng một trái tim có lần yêu đến chết
Mổ lấy nhịp sầu chứng minh.....
Ôi ngờ nghệch !
Một chữ buồn thôi viết mãi vẫn chưa cùng.
TTTT
-
-
Ðề: Góc Thơ Thẩn LLT
Xuân Tình !
Không chỉ lúc theo nhau vào mộng mị
Ta mới tường cảnh sắc của Xuân sang
Nắng long lanh hôn phớt nụ mai vàng
Và tình ý dồn lên trong huyết quảng
Trời trong xanh, cỏ cây xanh bình thản
Gió đưa mây dịu mát mấy tầng không
Ta lâng lâng dạo gót chốn tiên bồng
Đào bẽn lẽn nụ đầu đang chớm nở
Mai lách nhẹ vào hồn Xuân mắc cở
Thịt da non chạm cánh nhụy trinh nguyên
Khéo làm sao cho khỏi phải lỗi nguyền
Hai lối mộng chàng Từ duyên trót tận *
Cội tình yêu phải bền lòng nuôi nấng
Ngày vào Xuân nở rộ những yêu thương
Phải không anh, nào phải chuyện vô thường
Mà hoan hĩ lối thiên đường chung mộng
Ta dìu nhau nghe Xuân Tình lồng lộng !
TTTT
-
-
Ðề: Góc Thơ Thẩn LLT
Tình Cõi Tạm
Tôi và anh sống giữa đời tạm bợ
Chén nước ngụm cơm no đói qua ngày
Vui có nhạc
Buồn có thơ
Còn khi nào trăn trở
Chỉ có đêm thâu ve vuốt tấm thân gầy
Tôi ngước mắt nhìn lên các vòm mây
Đen, lớp lớp đen, tầng tầng đen thẩm
Tâm trí nuôi buồn, cụm buồn bụ bẩm
Sẽ vỡ tung trời những mảnh ưu tư
Anh sẽ hiểu rằng trong cuộc sống vô hư
Có những niềm riêng
Chôn trong búi tóc người con gái
Nếu được một lần tôi xin ngồi cho anh chải
Cọng buồn cọng buồn dài hơn cả thời gian
Nên dầu đàn ông có dỏi mắt khô khan
Cũng chẳng nhìn xuyên trái tim người thiếu nữ
Tôi và anh đến với nhau chân thành mà do dự
Thì kết cuộc tình mình cũng lạc lối trăm năm.
TTTT
-
Posting Permissions
- Bạn không thể tạo chủ đề mới
- Bạn không thể trả lời
- Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
- Bạn không thể hiệu chỉnh bài
-
Quy định của diễn đàn