Trích dẫn Trích dẫn của Tường Thụy Xem bài viết
NGANG TRÁI


Có một lời yêu ngỏ muộn màng
Mà thành mong nhớ cháy tâm can
Thương em mòn mỏi cùng năm tháng
Nhìn bóng xuân qua lệ mấy hàng.

Có cả lời thương đến xót đau
Một thời thiếu nữ đã qua mau
Nỗi buồn mờ ảo như sương khói
Biết đến bao giờ ta có nhau.

Có một ngày thu nắng úa vàng
Anh về bên ấy đón em sang
Bến xưa côi cút chồn chân ngóng
Dõi mãi con đò đã quá giang.

Có những buổi chiều trong lặng im
Em ngồi bến nước lắng con tim
Mắt nhung thăm thẳm sầu đơn chiếc
Em nhớ, em mong một bóng hình.

Có những lần đi sắp tới nơi
Đoạn đường còn lại hóa xa xôi
Em ơi! … Tiếng gọi tan theo gió
Có lẽ tình ta mãi thế thôi.

Anh biết lòng em khó giãi bày
Biển cồn sóng nhớ vỗ chiều nay
Mặt trời chín đỏ nơi đầu núi
Thiêu đốt hồn anh em có hay.


Tường Thụy
GIẢI BÀY

Gửi anh

Em ở phương này nơi nắng phai.
Khuất sau ngàn núi mấy từng mây
Đăm đăm mắt lệ chiều hoang vắng
Vẫn nhớ về anh, anh có hay?

Rồi một chiều thu lá úa vàng
Âm thầm ngồi đợi bóng anh sang
Tóc mây lùa kín bờ vai mỏng
Em để hồn phơi trong nắng tan

Em giận anh nhiều lắm biết không?
Sao anh dập lửa giữa đêm nồng
Cho em được khóc thêm lần nữa
Em sợ thu tàn, hơi gió đông


Người đã đi về nơi phố xa
Bóng trăng mờ giữa chốn phồn hoa
Để em lặng lẽ bờ sông vắng
Nước rẽ đôi dòng trôi xót xa

Anh để nơi em một mối tình
Gói tròn nỗi nhớ phả hương trinh
Trái tim thầm hát câu thương nhớ
Giấu kín xa xăm một bóng hình

Em không hề trách giận anh đâu
Chỉ khóc cho duyên phận úa màu
Mặt trời đã tắt sau đầu núi
Biết kiếp sau rồi sẽ có nhau?

Vũ Ninh, tháng Tám
CL
Cho Hương Trà xin lỗi anh Tường Thuỵ thử ghép hai bài thơ này lại xem sao nhé!
P/S: Bài thơ đã được tác giả đồng ý cho đăng trên diễn đàn này.