-
Ðề: Thơ cho một người...
TIẾNG ĐÀN
Tiếng đàn
tiếng đàn
cung bậc
trầm
thánh thót
ríu ran,
Ai dạo đó
lan nhẹ
qua ô cửa
tôi lắng nghe
chừng như nín thở,
tiếng đàn đêm
của bạn phòng bên
tiếng đàn đêm
nức nở
đứt
theo từng ngọn gió
Bạn lòng hỡi
gợi chi niềm thương nhớ
hay giận, hờn
gội nhựa ướt đầu xanh
đêm se buồn
tôi lần đến bên Anh
lắng tai đón
những âm thanh vừa tới
“DÒNG SÔNG MÁU”
nơi đây ư?
ai chờ, ai đợi
ai hờn, ai tủi
ai tìm ai
thuyền đi về thấp thoáng Hôm, Mai
"RÊ VAN ĐƠ" đâu rồi em ơi?
dẫu đi hết nửa phần đời
vẫn nhớ!
Em dắt tôi qua một thời trắng xoá...
đất phù tang lả tả
cánh Anh Đào
đường hành hương lạ bước, bỗng xôn xao
Chào em gái
Ha-Ba-Na xưa, có phải?
tuổi mười hai
đuổi bướm,
bắt chim
Ôi quê mình
rất đẹp
như em.
Đêm GHI-RÔN, quây quần, đợi trăng lên
nghe biển hát
ANH LÍNH PHÁO ĐÀI
khuya rồi còn gác
trong tiếng nhạc đàn vui
“SI-BÔ-NÊ”
tha thiết, mến yêu ơi
hạnh phúc trong tôi
thề giữ trọn đời...
Cơn đau qua, nước rút rồi xa
vẫn thấy Đời đau. Nơi ấy.
một trái bom rơi,
một trời lửa cháy
cứ bùng lên trong nỗi nhớ thương nhau
Giọt nước mắt này
Rớt
từ đâu?
xuống đâu?
khi em hát...
Phải chăng cuộc sống quê Anh bắt đầu từ đổ nát
đã nhóm lên xúc động cuộc đời Em
Người bạn
với cây đàn
thức trắng đêm
đợi bình mình về bên cửa sổ
rồi ngày mai sẽ bừng lên rực rỡ
giữa thanh không
vẫn dìu dặt tiếng đàn
cung bậc trầm
thánh thót
ríu ran...
Last edited by Ryan Giggs; 12-12-2009 at 11:23 PM.
-
Posting Permissions
- Bạn không thể tạo chủ đề mới
- Bạn không thể trả lời
- Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
- Bạn không thể hiệu chỉnh bài
-
Quy định của diễn đàn