Từ hôm đi NM bị rắn cắn, bị ong đốt, bị kiến cắn, bị đỉa bám... Mỗi khi đêm tối về, tôi hay bị ám ảnh sợ hãi co quắp khắp cơ thể. Trong giấc ngủ, thì hay bị giật mình hoảng loạn và ko thể thở nổi nên tỉnh giấc la hét. Ở NM ông CEO hàng đêm phải chứng kiến dỗ dành tôi cho đến khi tôi ngủ lại. He luôn luôn nhắc tôi phải đi bs khi quay về TRT.
Về lại nhà, cứ tưởng chỉ gặp ác mộng đôi ba lần trong giấc ngủ, xong trẻ con ở nhà nói. " Mami, mom phải đi bstl, chúng con ko biết chuyện gì xảy ra với Mom, làm cho mom hàng đêm cứ rú lên và ôm ngực kêu ko thở được. Con và em lo cho mom lắm"
Thế là bstl gửi tôi đến sleep disorders clinic ngủ đêm ở đó để có máy quay phim, và máy móc gắn vào cơ thể theo dõi giấc ngủ
Sáng dậy tôi đòi coi lại cuốn băng nhưng họ ko cho coi. Buổi trưa bạn rủ đi ăn, vừa về đến nhà thì BSTL và bs ở clinic gọi đến cần gặp nngày mai. Mai bận rồi, đành hẹn lại thứ 6 mà trong lòng lo lắng quá chừng. Ko hiểu mình đã làm gì trong giấc ngủ. Chỉ có điều lạ lùng, một tập giấy origami ở trên giường, ko hiểu sao lại nhanh chóng, chỉ trong 1 đêm trở thành thế này. Trong khi đó, nếu tôi làm, phải mất 3 – 4 ngày mới xong