Ngả nghiêng trên chiếc ghế mây,.bên cạnh hồ,nhờ con trai trải cho chiếc chiếu ngọc để làm đệm. Mang bình hồng đào tửu ra nhâm nhi một mình.Lại một đêm cô tịch. Tận hưởng một mình cái thú màn trời chiếu đất.. ôm trong lòng chiếc LT và nghe nhạc PQ.
Mở đĩa CD của PQ, đọc lại lời tựa he tặng mình. Chợt nhớ về buổi trưa hôm đó, ở phòng trà Catinat. 15 nảm về trước.
Trưa hôm đó mình đến quán ăn cơm, và như mọi lần, PQ vội vàng gọi anh đến.
Khi thấy Mình cầm trên tay đĩa CD, chăm chú đọc mà ko hiểu hết được, vì chữ của PQ viết tháu quá. anh đến ngồi cạnh mình, và đọc cho mình nghe những câu chữ trong đó. Giọng anh thật ấm áp truyền cảm, và rõ ràng
Lời tựa trên CD thật hay. Hôm nay mới có dịp đọc và để cảm nhận
Mỗi chiếc lá rụng xuống, dù ko thể nào khác thế, vẫn cho ta cảm giác xót xa, tiếc nuối. Cảm giác về một lần mãi mãi ra đi.
Sau mỗi cuộc tình rởi xa, trong ta chỉ còn nỗi trống vắng lạ lùng.
Những lần ra đi ấy của chiếc lá, của một cuộc tình tưởng như một lớp bụi của thời gian xóa nhòa khi ta nhìn hàng cây lại xanh như chưa từng trút lá. Khi trong đời ta lại gặp một ánh mắt say đắm, yêu thương....
Nhưng cuộc đời naò đơn giản thế. Một giây phút nào đó, những kỷ niệm xưa cũ bỗng ỏa về như chưa từng biết một lần chia ly, một lần xa cách...và ta chợt hiểu ra những điều ta đã để mất đi ko có gì khỏa lấp được. Đó là chuyện bình thường, quá đỗi bình thường. Với những trái tim ai còn biết yêu thương.
Tặng em những bài hát đó, những bàu hát ăm ắp những kỷ niệm ko thể nào quên của một thời tuổi trẻ chúng ta. Em sẽ tìm thấy sự đồng cảm trong những bài hát đó, Chúng ta sẽ tìm thấy sự an ủi trong niềm cảm thông.
SG 8-2004