Bài 1 đến 10/2603

Chủ đề: Riêng một góc trời.

Hybrid View

  1. #1
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.553 Times in 2.471 Posts

    Smile Ðề: Riêng một góc trởi.

    Trích dẫn Trích dẫn của OA _ NỮ Xem bài viết
    Chờ đợi cũng là một nghệ thuật, trong lúc chờ đợi, viết Blog vậy.
    Hiện tại có gì để viết?.Có nhiều điều để viết
    - xong bạn bảo phải viết hay thì bạn mới đọc.
    -Thế nào là hay?
    Viết bất cứ cái gì phải có nội dung...
    Mình thì có bao giờ nghĩ đến nội dung đâu. Cứ viết là viết thôi, nếu hứng thì viết miên man. Mỏi tay mỏi mắt mới dừng. Nếu có thời gian đọc lại, thì thể nào cũng thấy quá tâm trạng khi viết, thế là lại cất đi, để dành tự mình đọc. Như bao hồi ký khác. Mình nhớ có 1 bài, mình viết về buổi trị liệu tâm lý...viết thực quá, dữ dôị quá. Cho ông bs già đọc lại blog đó, ông mới thú nhận với mình.
    Cứ viết những gì mà mình thích thì viết chị Oa ơi! Cứ gì cứ phải hay. Có khi hay với mình nhưng lại không hay với người khác. Tiêu chí hay với mỗi người mỗi khác. Lại dùng đúng câu Oa vẫn dùng với B: Đường ta ta cứ đi! Nhất là với blog - nơi trao gửi những cảm xúc rất riêng tư của 1 con người ... B vẫn tiếp tục chờ ... Oa viết và post tác phẩm ảnh của chị đó ! he he
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  2. Thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    OA _ NỮ (22-08-2010)

  3. #2
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket OA _ NỮ's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    4.994
    Thanks
    4.403
    Thanked 9.333 Times in 1.852 Posts

    Default Ðề: Riêng một góc trởi.

    Hôm thứ sáu đi chụp hình về bị cảm nắng, nằm bẹp dí ở nha. Giờ toàn thân đau ê ẩm. Hai bắp đùi đau kinh khủng. Mình là người tập luyện thể thao mà, sao giờ ra nông nỗi vậy.

    Cả nhóm thiện nguyện tổ chức chụp hình, nhờ một sư phụ nổi tiếng về nhiếp ảnh đi theo làm cố vân. Mọi ngưởi sợ nắng trốn hết, chỉ còn mình là chạy theo him để học nghề.

    Mệt quá, vào bóng râm trốn nắng, thì he lại réo...Lee...lee. Thế là lại chạy theo he. hết quỳ, ngồi, nằm chụp....Mệt rã rưỡi, ngày hôm đó lại mải chat chit, ko ăn uống gì, chân tay run lẩy bẩy.

    Chiều tối chị bạn lại rủ về nhà chị. Nhà chị ngay ở phố tàu, thế là she mua cua, tôm hùm về hấp.
    Ngôi uống bia, mệt quá ko ăn nổi, she gỡ cua đưa vào miệng, ép mình ăn...Trời, chắc she nhìn thấy vệ sĩ hay cho mình ăn kiểu đó, nên cũng muốn muốn làm theo.

    Mình nói stop, để tự em...

    She nói..

    - Hôm ở nhóm, mọi người ăn bánh, Lee ko ăn, mình thấy vệ sĩ ra bón từng thìa bánh vao miệng Lee đó thôi, he làm được, sao mình ko làm được..

    Ối cha mẹ ơi...Đàn ông bón cho tôi ăn cảm giác đó là tự nhiên, còn chị thì làm tôi có cảm giác mất tự nhiên...

    Khi mình chạy ra bàn ngồi máy tính để vào NR, she cũng chạy theo, đưa từng quả anh đào vào miệng mình...
    Oh my God...Con có tội tình gì thế nay...

    Gai ốc trong người mình rợn hết cả lên. She vuốt ve bờ vai mình, nói là để massa...
    Mình nói với she

    - Em mỗi lần đi massa, em cũng chỉ hay chọn men, vì bàn tay họ mạnh...Còn chị, thôi đi...
    She khen da mình mịn màng, bắp thịt săn chắc, she muốn được chụp hình mình nude...

    Sốc toàn tập luôn.

    Sau đó she thú nhận she là les. She căm thù những người đàn ông quanh mình, nên she sẽ cho họ out từng người một. và she nói, về mặt quyến rũ đàn ông, mình chỉ là học trò she.

    Sốc tiếp tục.

    Thế này phải nghiêm túc nc với her thôi, ko thể để she ngộ nhận, đời mình rất ghét cái gì dối trá, mập mờ. Mình nói rõ với she

    - Em quý chị, chị và em chơi rất hợp nhau. Chị ko phải là les đầu tiên thích em. em đi GYM, ở đó toàn là đàn bà, và có khối người cũng tán tỉnh em, nên em cũng ko ngạc nhiên khi chị có tình cảm với em.
    - Em ko kì thị giới tính. chuyện gì họ làm trên cái giường là chuyện của họ...Ko anh hưởng đến em. Xong em nói rõ để chị hiểu... Em hiện giờ ko là les, sau này cũng sẽ ko bao giờ trở thành les. Dù chỉ để thử qua cảm giác, dù là 3 some. dù chị có giàu có hơn em, đối sử ân tình với em. mang vật chất ra để lay động em, như đòi tặng em xe đẹp, nhẫn hột xoàn...
    - Hihihi, chị cho em thì em lấy, xong vẫn ko thể hoán đổi em để trở thành les.
    - Nếu chị muốn tiếp tục tình bạn này, thì chị phải bỏ ngay ý định đó, còn ko, chị em mình chia tay. em thực lòng ko muốn dánh mất tình cảm này.

    Chị ngồi lịm đi, 2 hàng nước mắt tuôn rơi. (Chắc cái chiêu này làm đổ khối anh).
    Chị nói..
    - Ở lại đêm nay với mình, chỉ để chị em tâm sự... Mình tôn trọng mọi quyết định của Lee.
    - Mình sẽ mãi là chị em tốt, mình vẫn muốn gặp Lee, mĩnh sẽ ko chịu đựng nổi nếu Lee bỗng dưng biến mất khỏi cuộc đời mình.

    và chị tâm sự tiếp.

    -Chị là người đa sầu đa cảm, sống cô độc khép kín, gặp Lee. Em như ngọn gió lành cuốn chị đi theo cuộc sống sôi nổi, vui vẻ của em. Chị chấp nhận, là một cái bóng của em từ nay, ko can thiệp vào đời sống riêng tư của em.OK
    - Mỗi khi thấy em xuất hiện ở đâu, em cười nói, hỏi thăm người này, ôm người kia. Luôn nhiệt tình giúp đỡ mọi người ko vụ lợi...Em sống phóng khoáng, ko câu nệ tiểu tiết. ko đề phòng bất cứ ai.Tất cả mọi tính cách trong em, chị đều ngưỡng mộ, bời vì chị có thể giàu có về vật chất hơn em, xong tâm hồn chị, nghèo nàn hơn em...

    Giọng chị nghẹn ngào..Mình cũng xúc động theo..

    Mình cũng rất yếu đuối, cũng rất muốn ôm chị vào trong lòng để vỗ về, để an ủi. Xong mình đứng dậy, cám ơn chị về một buổi tối thú vị, cám ơn những món ăn thiệt ngon chị làm để đãi mình, và cuối cùng, mình cám ơn những tình cảm chị đã dành cho mình...

    Chị vẫn còn ngơ ngác, sững sờ. Mình đã đi xong giày, khoác 3lo, ôm túi phi ngay ra cửa, ko quên ôm hôn con chó của chị.
    Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
    The future's not ours, to see
    Que Sera, Sera

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •