Con gái hôm nay đi mua cho mẹ mật ong để pha trà hoa cúc. She pha rồi lọc, dặn mẹ uống một hơi cho nóng...
Con gái hỏi
-Khi mom sợ hãi vì ko thở được, mom nghĩ đến ai ?
Nghĩ đến ai?
- Khi đó mom chỉ nghĩ đến 2 con thôi, nếu ko có mom, 2 con sẽ ra sao...Cũng như khi bà ngoại hấp hối. Bà nói
-Ko còn má nữa, đời con sẽ ra sao...
Và Mom ko kịp nghĩ đến ai thêm nữa, khi đó mom chỉ nghĩ làm sao tránh khỏi cái chết...
Khi mom leo dốc lên được cầu, mom giơ hai tay vẫy vẫy để giòng xe bên dưới nhìn thấy má, phòng khi mom ngất ra đó, sẽ có người gọi 911...
May quá xuống đến đường, nhìn thấy xe qua lại, mới yên tâm, và khi đó, đứng đợi để qua đường, mom từ từ thở sâu, mặc dù rất đau buốt ở lồng ngực, nhưng mom biết, mom đã qua cơn đột quỵ...
Con trai ôm lấy mẹ, he nói
-Lần đầu tiên con mới biết mom nói mom sợ...Love U, Mom đừng thế nữa nhé...
Nói với trẻ con
-Mom có mua bảo hiểm nhân mạng, nếu mom chết vì bệnh thì sẽ được bồi thường là 500.000, nếu chết vì tai nạn sẽ được là 1 triệu. Mom đóng xong từ hơn 10 năm nay rồi. Hiện giờ mom đang mua bảo hiểm cho 1 bác ở VN, đóng được 7 năm rồi, nếu mom có làm sao, con đóng tiếp nha. Mom mua tặng bác H, để bác có số tiền dưỡng già...
Hiện giờ mom đang mua 2 bảo hiểm nữa để tặng quỹ từ thiện, nếu mom có làm sao, 2 con cũng ko có tên...
Hai đứa nhỏ chẳng bao giờ quan tâm đến điều đó. Ở bên này, trẻ con tự lập kinh khủng. Mua cho mỗi đưa 1 căn condo, xong kêu mẹ bán đi. Nói là học xong chắc gì ở thành phố này...
Từ nhỏ đến lớn, con nhỏ sống an phận, ko chạy theo hàng hiệu. Con trai thì quá giản dị. NHiều khi phải mẹ thốt lên.
- Sống phải có nhu cầu, thì mới có động cơ phấn đấu để đạt được nhu cầu đó chứ
Mua cho con đồng hồ, phone xịn cũng ko xài, xe hơi cũng bỏ, đi xe bus...Mỗi khi con ra khỏi nhà, lại hỏi con có cần tiền ko...
Con gái ngày nào cũng nhặt ở hộp tiền xu để lấy tiền uống cf, còn con trai thì cf, nước mang theo, ăn no ở nhà, cũng ko mua bán gì...
Mỗi khi mẹ đi du lịch, lại gọi con gái, con trai dặn dò giấy tờ, chìa khoá thùng bảo hiểm nhà băng, những ai nợ nần...Khi đó bọn trẻ con mới lại tròn mắt hỏi...Sao mom có tiền...Hỏi xong rồi cũng quên ngay.
Ôi nếu mẹ lỡ có bị làm sao, thì cuộc đời 2 con sẽ thế nào.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera
Chúc mừng Blog OA NU trong 100 Trang
Hôm nay nghe ông bs la
- Đừng mang tính mạing ra đùa...
Trời ,từ ngày có gia đình, có con cái, cuộc đời mình có còn là của mình nữa đâu. Đi đâu cũng chồng đưa đón, đến nỗi khi quay lại lái xe cũng phải học.
Trước kia khi còn đọc thân, mình lái xe là đường ta ta đi. Đến nỗi ai ngồi trên xe mình chỉ một lần rồi sợ. Nhất là thằng em trai, mỗi khi về thăm má ở Otawa, nó lại run lẩy bẩy giao tính mạng nó cho mình. ( He cũng tiếc tiền ko mua vé xe bus)
Rồi khi về được đến nhà, he kính cẩn thắp 3 nén hương cám ơn trời đất...
Hôm vừa rồi, bạn của em trai, he mới sắm được cái xe DH, vợ của he ko dám ngồi để he thử xe, he gọi bồ, bồ cũng ko dám ngồi sau.
He gọi mình có muốn bay ko...
Khi he đến nhà đón, he thấy mình mặc đồ trang bị ác quá, he biết gặp thứ dữ. Rồi mình gọi phone cho người bạn, he bây giờ về hưu, mở bar. Chỗ của he là nơi tập chung của dân bay, mình hỏi he về thông tin các tuyến đường. Đường nào bây giờ bay an toàn nhất...
He nói chỉ có bay từ 11h đêm, giờ đó PL chuẩn bị giao ban, và he khuyên nên có sẵn mấy biển số giả để camera chụp nhầm...
Bạn của em trai nghe xong, he nói
- chỉ là đi tốc độ thường thôi, bà làm gì mà dữ thế...Thôi về nhà, để bà ngồi đằng sau, tôi cũng đau tim.
May quá, hù nó xong mình cũng thấy sướng, nào mình cũng đâu dám ngồi để thằng tay mơ lái trên cái xe đồ xộ đó.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera