Trích dẫn của
OA _ NỮ
ĐH được người ân xá nhưng bản thân mình đã ân xá cho chính mình chưa.
Tặng ĐH bài hát trái tim ngục tù của Đức Huy nha. Một nhạc sĩ trẻ mãi ko già, vô cùng tài hoa, đào hoa và ...Trăng hoa.
. . . . . . . . . . . . .
Trái tim ngục tù, trái tim ngục tù...
Anh yêu em, anh yêu em cho đến ngàn thu...
Rất cảm ơn ON đã tặng bài hát.
ĐH từ xưa vẫn thích nhạc của Đức Huy (có lẽ cùng là ĐH chăng ? )
Nhưng với "Trái tim ngục tù" thì chắc Đức Huy phải khổ sở lắm khi yêu ? Và cô nào được Đức Huy yêu cũng bị khổ lây (bởi phải nếm mùi ngục tù mà !) Chả trách bây giờ đọc báo thấy xảy ra nhiều vụ án “không chịu yêu thì… giết”(mấy người đó chắc không chịu nổi ngục tù )
ĐH thì không như thế đâu. Chưa bao giờ là tù nhân của trái tim mình nên ĐH không xin nó ân xá và cũng chẳng lánh mặt nó. Với ĐH thì trái tim không tình yêu chỉ là một bãi đất hoang. Chỉ khi có tình yêu hiện diện – kể cả khi yêu đơn phương; yêu vô vọng ; yêu… từ xa v.v… - thì lúc đó trái tim mới rực rỡ như thiên đường. Vậy nên khi nói về trái tim, ĐH thích lời bài hát của Phạm Trọng Cầu hơn:
Lúc em ra chào đời
Mẹ cho một trái tim để yêu …
Vâng ! Mẹ cho ta một trái tim là để yêu, nên cho dù cuộc đời phong ba bể dâu như thế nào đi nữa, cũng đừng để trái tim trở thành ngục tù . Khẩu hiệu của ĐH luôn là: “Yêu. Yêu nữa. Yêu mãi… !” (mặc kệ người ta có yêu mình hay không )
Vì vậy, nên dù trước đây ĐH đã lên tiếng:
…Cảm ơn em những ngọt ngào
Đưa anh về với thuở nào mới quen.
Thì bây giờ hay trăm năm sau nữa (nếu còn sống được tới đó) ĐH cũng vẫn thế:
Ngày xưa đã cảm ơn rồi
Giờ xin nhắc lại: “Thưa người, cảm ơn !”