Trang 221 / 261 Đầu tiênĐầu tiên ... 121171211219220221222223231 ... LastLast
Bài 2.201 đến 2.210/2603

Chủ đề: Riêng một góc trời.

  1. #2201
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket OA _ NỮ's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    4.994
    Thanks
    4.403
    Thanked 9.333 Times in 1.852 Posts

    Default Re: Riêng một góc trởi.

    Mấy hôm nay tâm trạng thật buồn. Cảm giác như đang từ trên trời rơi xuống đất. Mình là người gần nhất với con trai nhưng lại là người cuối cùng mới biết được chuyện của con trai. Nhìn chiếc Med sang trọng hằn lên các vết cào xước của móng tay mình con trai ôm lấy mình để kìm hãm cơn tức giận, đau xót của mẹ và luôn mồm xin lỗi. mình đẩy con ra và nói trong cơn nức nở.
    - No, từ nay bờ vai này má sẽ ko dựa vào nữa, con trai.
    - Y? y? Sao con ko nói với má từ trước, tại sao con phải cố...Tại sao ko ai nói với má. Chị con biết, ông bà nội biết. sao má ko biết.
    Mình gào lên, gục mặt vào thành xe để khóc và nghe loáng thoáng giọng nói nghẹn ngào của con.
    - Con cảm thấy xấu hổ, và con cũng ko muốn má đau lòng.
    Các câu hỏi tại sao của mình lại dồn dập cất lên.
    -Tại mami. mami ko tốt? nên ảnh hưởng đến việc học của con, tại sao con ko nói với mami ngay từ năm học dầu tiên mà bây giờ mới nói, con đã phí phạm ba năm học chỉ để làm vui lòng má và ko muốn má đau lòng. Con dấu má hỏi chị đưa cho con 6000$ để đóng tiền học vì con ko đủ điểm để mượn tiền học tiếp....
    Ôi con trai. Má có thể chết vì con, nhận mọi tội lỗi cho con. Hi sinh những hạnh phúc riêng tư của bản thân. Má có thể cho con mọi thứ trên đời má có nhưng riêng về học vấn và tri thức thì chỉ có thể một mình con mưu cầu lấy...Ko, má ko muốn con bỏ học. ko học thứ này thứ này thì học thứ khác hợp với khả năng của con. Má có tiền, ok má sẽ lo con đi học tiếp, Pls, đừng bỏ học đi làm...Dù con nói chỉ đi làm một năm để trả tiền học rồi sau đó đi học tiếp. Ko. má ko muốn.
    Nhìn khuôn mặt đau khổ câm nín giàn giụa nước mắt của con trai, cõi lòng mình tan nát. mình vội nén giận để tiếp tục nói với con.
    - Má chỉ muốn con sống hạnh phúc vui vẻ. Tại sao con phải cố gắng học trong ba năm chỉ để ko làm má thất vọng. con đã bỏ phí ba năm con biết ko? Con có thể học thứ khác, hay làm những việc con cảm thấy thoải mái. Tại sao?
    - Tại sao. con khổ sở trong ba năm mà bây giờ má mới được biết. Má phải làm gì để lấy lại ba năm cho con, con trai?
    Mình nức nở khóc và đấm vào kính ở thành xe, kính xe ko vỡ mà chỉ hằn những dấu vết của chiếc nhẫn mình đeo trên tay. Con trai ko can mẹ mà chỉ gục đầu trên vô lăng. Ông bà nội nhoài lên ôm mình lại và nói.
    - Trong gia đình má, chồng con và anh em của he ko ai tốt nghiệp ĐH cả. bây giờ các anh chị em họ của nó cũng toàn bỏ ngang đại học, xong ai cũng thành công trong cuộc đời. sự nghiệp và sống vui vẻ...Duy nhất trong họ nhà mình chỉ có con gái con là tốt nghiệp đại học, con cũng lên tự hào rồi. Con trai con tuy bỏ ngang đại học xong ko có nghĩa là nó hư hỏng. Cháu của má vẫn là một người đàn ông có nhân phẩm tốt nhất con có hiểu ko?
    Nghe những lời ông bà nội con trai an ủi mình, mình quay lại nói với họ và cũng để nói với con trai.
    - Con xin lỗi Bá Má. Con người khi sinh ra trên đời này tất nhiên phải mang theo nhân cánh rồi. còn phẩm chất là do ảnh hưởng từ nguồn gốc và do sự giáo dục của gia đình. Hai yêu tố đó con trai con đã có sẵn trong giòng máu của mình rồi. Ngoài ra mọi thứ he phải tự chính mình phấn đấu và học hỏi lấy..He đã phí phạm tiền bạc và thời gian ba năm . Tiền bạc có thê kiếm lại được, còn thời gian thì ko? Tại sao he đợi đến năm thứ ba rồi he mới nói he ko thể cố được nữa vì quá sức he. Tại sao? He thừa điểm khi tốt nghiệp để vào những khoá học còn khó nữa như bác sĩ...nhưng he chọn khoá BSN là do chính he mặc dù con hướng dẫn he vào ngành khác...
    Mình còn muốn nói nữa xong lại nghẹn ngào và bật khóc tiếp. Cảm thấy những lời nói của mình có phần quá khích có thể gây tổn thương cho con trai, mình quay lại nói với he,
    -Má sorry con trai của má, Má yêu con và chỉ muốn con happy, từ nay con muốn làm điều gì con thích, ok. Má ko muốn con làm bất cứ điều gì vì ai nữa, ok. Má đã từng trải qua những điều đó khiến má đau khổ thế nào. Từ nay con quyết định bất cứ điều gì má sẽ ủng hộ con. Nhưng má muốn con hiểu điều này, cả đời má đã ân hận nhất vì đã ko nghe lời bà ngoại đi học khi có điều kiện, cố đi làm để có việc bảo lãnh anh chị em má qua đây. Giờ đây má được gì, mất gì con đã hiểu rồi chứ, my Son.
    Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
    The future's not ours, to see
    Que Sera, Sera

  2. Có 9 thành viên cám ơn bài của OA _ NỮ:

    Bình Nguyên (25-04-2012),Boulevard (23-04-2012),Emanuel (25-04-2012),Nhím con (29-04-2012),Nhudadauyeu (24-04-2012),Phu sinh (29-04-2012),Sheiran (25-04-2012),TeacherABC (26-04-2012),Triplec (25-04-2012)

  3. #2202
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Riêng một góc trời.

    Chị à mọi cái vẫn chưa muộn mà, hãy nhẹ nhàng bình tĩnh từ từ khuyên He nhé, con cái là của cải của mình mà. chị vui lên và chú ý tới con hơn, đừng để cháu sợ quá mà suy sụp ...
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  4. Có 6 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Bình Nguyên (25-04-2012),mktone (24-04-2012),OA _ NỮ (24-04-2012),Phu sinh (29-04-2012),Sheiran (25-04-2012),TeacherABC (26-04-2012)

  5. #2203
    Moderator PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket thuphong's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    2.899
    Thanks
    3.762
    Thanked 7.876 Times in 1.850 Posts

    Default Re: Riêng một góc trời.

    .
    Cha mẹ nào cũng mong muốn điều tốt nhất cho con cái nhưng nghĩ thoáng một chút có nhiều con đường để sống và lập nghiệp, miễn là lao động chân chính em à, có rất nhiều người giỏi và thành đạt nhưng họ k hề tốt nghiệp đại học. Qua rất nhiều thăng trầm của cuộc sống giờ chị mới thấm thía điều này đấy.

    Bình an em nhé.
    Sẽ còn có ngày mai

  6. Có 5 thành viên cám ơn bài của thuphong:

    Bình Nguyên (25-04-2012),mktone (24-04-2012),OA _ NỮ (24-04-2012),Phu sinh (29-04-2012),Sheiran (25-04-2012)

  7. #2204
    Member PhotobucketPhotobucket Bình Nguyên's Avatar
    Ngày gia nhập
    Aug 2009
    Bài viết
    105
    Thanks
    1.417
    Thanked 410 Times in 86 Posts

    Default Re: Riêng một góc trời.

    Chị ơi ! Chị giữ gìn sức khỏe nhé ! ...
    *

    Thơ em xuống dòng
    buồn nghiêng dấu lặng ...
    Nỗi nhớ về anh lấp mãi vẫn không đầy.

  8. Có 3 thành viên cám ơn bài của Bình Nguyên:

    OA _ NỮ (25-04-2012),Phu sinh (29-04-2012),Sheiran (25-04-2012)

  9. #2205
    Newbie Photobucket
    Ngày gia nhập
    Nov 2011
    Bài viết
    19
    Thanks
    90
    Thanked 103 Times in 19 Posts

    Default Re: Riêng một góc trời.

    O.N giữ gìn sức khoẻ,

    Ba, bốn năm trong tuổi đôi mươi bị lãng phí quả là rất tiếc. Dẫu vậy, đoạn đường sẽ đi mới là quan trọng O.N ơi - người trẻ này còn 60, 80 năm nữa, để thong dong - và vật lộn - với cuộc sống - hãy hỗ trợ, tạo dịp khác cho cậu cất bước với đời.

    Ba, bốn năm trong tuổi đôi mươi để có được một hướng đi cho tương lai chính xác là quá ... rẻ.

    Hãy giúp cậu ta mạnh mẽ lên đường, .... nhé O.N

    .

  10. Có 2 thành viên cám ơn bài của mktone:

    OA _ NỮ (25-04-2012),Phu sinh (29-04-2012)

  11. #2206
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket OA _ NỮ's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    4.994
    Thanks
    4.403
    Thanked 9.333 Times in 1.852 Posts

    Default Re: Riêng một góc trời.

    Thanks chị TP, Boul, Bình Nguyên và MK đã an ủi, động viên và chia sẻ chuyện buồn cùng OA NỮ.

    Mấy hôm nay tâm trạng thật buồn và cũng thật thương con trẻ. OA NỮ bất lực ko thể làm được gì cho con như hồi chúng nó còn nhỏ khi chúng nó lầm lỗi ko chịu nghe lời mẹ.
    Nuôi dạy con cái trong gia đình chủ yếu là ở người mẹ. OA NỮ luôn tự hào mình là một người mẹ tâm lý, chưa bao giờ say no với con cái một điều gì khi mà chúng vẫn muốn làm theo ý của mình. Mình luôn để cho con trẻ học và rút kinh nghiệp từ những sai lầm mà chúng phạm phải, và chúng đã học được rất tốt.
    Nhớ một lần hồi con trai học lớp 6 gì đấy. He đi sinh nhật của người bạn cùng lớp, bạn he nói he mang game đển để chơi. Mình chỉ cho phép he mang theo hai bộ game . Mình phân tích cho he hiểu chốn đông người sẽ bị mất xong he vẫn cứ đòi mang theo 6 bộ game.
    Sau buổi sinh nhật hai bố con về nhà với khuôn mặt bí xị, mình hỏi tại sao thì ông xã nói thằng bạn nó nói 6 game mất rồi, tìm ko thấy...
    Mình hỏi tiếp...
    - Vậy hai bố con nghe nó nói vậy thì vẫn để vậy? ko có một động thái gì.
    Ông xã trả lời.
    - Thôi thằng bé đó nhà nghèo, cho nó...
    Mình hỏi con trai.
    - Con nghĩ sao, chấp nhận để mất...
    He trả lời
    - No
    Mình hỏi tiếp
    - Vậy con định thế nào, nó là thằng bạn thân của con, nó lại là một đưa trẻ nổi tiếng ở trường học?
    Con trai ko trả lời.
    Khi đó mình mới quay sang nói với ông xã và con trai.
    Anh có biết hiện giờ cái thằng ranh con đó đang cười vào mũi hai bố con anh ko? Mình sẽ cho nó mấy cái game đó khi mình tự nguyện chứ mình ko thể để nó ăn cắp của mình và nói mình ngu.
    Mình nói tiếp với con trai
    - Con học được bài học rồi chứ. Ông ngoại luôn dạy má sống ở đời có ba điều ko bao giờ nên đem ra khoe khoang.
    - Thứ nhất là quyền lực, luôn bị người ta nhờ vả.
    Thứ hai là tiền bạc, luôn bị người ta xin, mượn, lừa hay ăn cắp.
    Thứ ba là hạnh phúc. Luôn bị người ta ghen ghét...
    - Con hiểu chưa?
    ( dạy con mà đôi khi mình vẫn phạm phải.)

    Mình hỏi tiếp con trai
    - Vậy bây giờ con muốn tự con giải quyết hay muốn má ra mặt, con trai trả lời muốn má can thiệp.

    Mình biết thằng bé này lấy game này. Nó rất khéo léo. mỗi khi đến nhà mình chơi, thấy thùng rác đầy nó đi đổ ngay , gặp mình mua đồ nặng ngoài phố là đòi xách hộ...Nó sống với người bảo hộ, ko biết bố mẹ nó đâu...
    Mình hứa với con trai mình sẽ đòi lại 6 cái game cho he, nhưng nói he nên cho lại bạn he 3 cái game để giữ hoà khí bạn bè. con trai đồng ý.

    Nhắc phone lên mình gọi cho bạn con trai.
    - Chuyện gì đã xảy ra với 6 game của Ste...
    He trả lời
    - PT đông người quá nên ai lấy mất tôi cũng ko biết.
    Mình bắt đầu ra đòn với he.
    Thứ nhất
    - OK, cho cô danh sách tên và số phone những người bạn của cháu dự sinh nhật,
    - Thứ hai cho cô nói chuyện với người bảo hộ của cháu.
    He từ chối cả hai yêu cầu của mình, xong he nói để tự he gọi hỏi họ và he sẽ tìm lại số game đó.
    Mình cho he 30 phút sau mình sẽ gọi lại và ko quên doạ dẫm he.
    - Cháu cố tìm đi nhá, nếu ko cô sẽ nhờ cảnh sát can thiệp vì 6 cái game đó trị giá hơn 600$, còn nếu ko thứ hai cô sẽ đến trường học nhờ họ thày cô hiêu trưởng can thiệp.

    Sau 30 phút, he gọi lại nói tìm được hai cái.
    mình nói he tiếp tục tìm đi.
    Sau đó he nói he tìm được thêm 3 cái, mình nói với he mình sẽ đến lấy, xong he xin phép cho he chơi, thứ hai he mang đến trường trả.
    Thứ hai he chỉ mang hai cái đến trường trả cho con trai. Mình theo con trai đến trường xong ko ra mặt. để con trai hành xử ra sao. Con trai quá hiền, y như bố nó, cũng lặng im nghe cái thằng ranh con đó khất lần.

    Sau giờ học mình đi đón con trai, mình chặn đầu thằng bé đó theo về tận nhà để lấy game,mình rủ đi cùng với mình mấy phụ huynh nữa để nó khỏi vu vạ ...

    Mình nói với bạn của con.
    - Nếu cô ko lấy được mấy cái game đó trong ngày hôm nay, cô sẽ nói chuyện với cô giáo của cháu, hay cảnh sát...
    Nếu cháu vẫn ko trả thì cô sẽ có biện pháp mạnh hơn, cháu ko tưởng tượng ra được đâu. Ko ai được phép bắt nạt con trai cô, ok. Cháu cùng đã từng chứng kiến qua rồi mà...(Một câu chuyện khác về kì thì màu da).

    Khi đó con trai mình để he ở trường đợi mẹ. Mình ko muốn he nhìn thấy cái cảnh đó.
    Cuối cùng he cũng phải trả đủ 6 cái game. Ngày hôm sau mình bảo con trai chọn ra ba cái game nào he thích nhất thì mang đến trường tặng he nói là quà sinh nhật muộn...

    Đó là bài học thứ nhất mà con trai học được và ko bao giờ mắc phải nữa.
    Last edited by OA _ NỮ; 25-04-2012 at 05:55 AM.
    Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
    The future's not ours, to see
    Que Sera, Sera

  12. Có 8 thành viên cám ơn bài của OA _ NỮ:

    Bình Nguyên (28-05-2012),Boulevard (25-04-2012),Marat Safin (26-04-2012),Nhím con (29-04-2012),Phu sinh (29-04-2012),Sheiran (27-04-2012),TeacherABC (26-04-2012),Triplec (25-04-2012)

  13. #2207
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket OA _ NỮ's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    4.994
    Thanks
    4.403
    Thanked 9.333 Times in 1.852 Posts

    Default Re: Riêng một góc trời.

    Bài học thứ hai.
    Bài học lần này con trai cũng phải về nhà nhờ mẹ can thiệp. (Sao thời mình đi học gặp bao rắc rối chưa bao giờ mình nhờ gia đình can thiệp cả)

    Có một lần con trai đi học về, he mếu máo khóc và nói.
    -Có một đứa bạn học ở lớp đùa bỡn với con và châm kim vào cánh tay con
    He chìa tay ra mình thấy một đốm mờ xong ko chảy máu.
    Mình hỏi he
    - Vậy sau đó con làm gì.
    Con trai trả lời.
    - Con chạy theo giữ he lại, băng qua đường xuýt bị xe đâm, xong vẫn ko bắt được he để hỏi loại kim gì he đâm vào con.
    Mình hỏi tiếp con trai.
    Ko bắt được he, con về nhà khóc với má, tại sao con ko quay lại trường báo cáo câu chuyện đó với với các thày cô...
    Bây giờ con muốn má phải làm sao?
    Con trai muốn má đến trường cùng với he.
    Sau đó mình với con trai đến trường gặp hiệu trưởng nói rõ câu chuyện đó để làm sáng tỏ loại kim gì bạn he châm vào tay he.
    Bà hiệu trưởng gọi y tá đến và cùng họ khám tay con trai, làm biên bản xong mình và con trai ký vào, sau đó họ gọi phone đến nhà cậu bé kia gọi he và gia đình đến trường.
    Hai bố con thằng bé kia đến, khi đối diện với mọi người, nó đó chối hết tất cả. Mọi người bất lực chẳng biết giải quyết sao vì sau giờ tan học chẳng còn ai ở trường để làm chứng.
    Mình phải dỗ nó.
    - Bây giờ ko nói lỗi ai phải, ai trái, cô chỉ cần biết cái vật nhọn đó là vật gì, có phải là kim chích cháu nhặt ở đường ko để cô còn liệu...
    He vẫn chối ko biết, ko làm, ko thấy.
    Mình nói tiếp.
    OK, bây giờ chẳng giải quyết gì được vì ko có người làm chứng, thôi thì hai cháu bắt tay xin lỗi nhau để giữ hoà khí.

    Nghe mình nói thế, he vội chia tay ra bắt tay con trai và xin lỗi vì sự hiểu lầm, xong con trai ko chịu bắt tay xin lỗi vì he nói he ko có lỗi, he ko nói dối...
    Bà hiểu trưởng sau khi theo dõi nét mặt của cậu bé kia, she liền chỉ mặt he kết luận.
    Em đã châm kim vào tay bạn em, em làm nên em mới xin lỗi. em phải nói rõ với mọi người em dùng loại kim gì...
    Cậu bé đó nghe vậy cuối cùng phải nhận việc he làm, he cho mọi người coi he dùng cái kẹp giấy, he gỡ thẳng ra để châm vào tay con trai...

    Bố cậu bé đó phải xin lỗi mình và con trai rối rít...Đó cũng là một người đàn ông đúng đắn, từ đầu đến cuối câu chuyện, he cũng ko hề bênh con mà chỉ khuyên con mình nên nói ra sự thật.
    Last edited by OA _ NỮ; 25-04-2012 at 05:59 AM.
    Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
    The future's not ours, to see
    Que Sera, Sera

  14. Có 8 thành viên cám ơn bài của OA _ NỮ:

    Bình Nguyên (28-05-2012),Boulevard (25-04-2012),Marat Safin (26-04-2012),Nhím con (29-04-2012),Phu sinh (29-04-2012),Sheiran (27-04-2012),TeacherABC (26-04-2012),Triplec (25-04-2012)

  15. #2208
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Default Re: Riêng một góc trời.

    Cả hai câu chuyện dạy con của chị rất hay. sự dũng cảm và lòng yêu thương con mạnh mẽ của chị rất đáng học.
    "Cuộc đời là một sân khấu lớn và mỗi người đều có một vai quan trọng" (Shakespeare)

  16. Có 5 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    Bình Nguyên (28-05-2012),OA _ NỮ (26-04-2012),Phu sinh (29-04-2012),Sheiran (27-04-2012),TeacherABC (26-04-2012)

  17. #2209
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket OA _ NỮ's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    4.994
    Thanks
    4.403
    Thanked 9.333 Times in 1.852 Posts

    Default Re: Riêng một góc trời.

    Câu chuyện thứ ba.
    Ở condo của OANỮ có một gia đình đông con người Balan, Người chồng đi làm xa thình thoảng mới về. Người vợ ở nhà một mình trông 3, 4 đưa con. Trong đó có một đưa lớn rất hư và nghịch nổi tiếng ở khu này.
    Thời gian đó chỉ có gia đình OA NỮ là người Á đông duy nhất ở đây. Trước đó có một gia đình Đại hàn nữa xong bị dân cư ở đây làm đơn đuổi họ đi vì họ nói người đàn ông đó sờ mó trẻ con. Thực tình câu chuyện chỉ là sự hiểu lầm, chẳng qua là sự khác nhau của phong tục và văn hoá của mỗi nước. Người đàn ông đó hay bế con xuống đường chơi và he âu yếm với con của he theo cái cách của dân tộc he. (Người VN mình bế trẻ con, nhất là con trai cũng hay nghich chim của bé đó thôi).
    Thế là dân ở đây họ gọi cảnh sát bắt he đi.

    Gia đình người BL này ở cùng tầng lầu với nhà OA. Họ luôn nhìn OA với con mắt ghen ghét ngoại trừ người chồng. Còn đám con của họ thì ăn nói tục tĩu vô cùng.
    Một lần OA đi đón con về, gặp thằng anh lớn của nhà đó. Nó đi vượt lên và nhổ nước bọt vào con trai của OA, xong Oa bước tới lên trúng người mình. Nhổ xong nó bỏ chạy, Con trai giữ mẹ lại để chạy theo bắt nó lại nhưng chạy ko kịp, OA khi đó cũng chạy theo khi gần kịp tới nó, OA ném cái balo sách của con trai vào chân cốt để stop he. He ngã nhoài ra đường và kêu la OA đánh he. Kệ he kêu la OA túm lấy he lôi về nhà he, he sợ quá vội chùi nước bọt ở áo OA và say sorry. Nhưng OA vẫn kéo he về được tỡi của nhà he và gọi mẹ he ra nói.
    Người pn đó phân trần và xin lỗi OA vì bà ta đông con quá một mình nuôi dạy ko được. OA nói với bà ta nếu ko dạy được thì để cho nhà nước dạy...

    Sau đó ông xã của OA NỮ đi làm về nghe hai con của OA kể lại, he nói OA NỮ làm quá quá sợ thằng bé đó trả thù con trai mình. OA liền trả lời he.
    OK, em sẽ làm nó biến ra khỏi nơi đây để khỏi lo ai bắt nạt con mình...

    Nói vậy nhưng mình chẳng bao giờ làm vậy mặc dù mình thừa sức để làm vậy.
    Câu chuyện đó mình cũng giữ kín chẳng kể cho ai ở cùng condo nghe cho đến khi bà chủ tịch khu này đến xin chữ kí của mình vào tờ đơn, yêu cầu gửi thàng bé đó cho chính phủ nuôi dạy vì người pn đó để con mình hư hỏng quá. Mình ko ký vào tờ đơn đó với lý do đọc ko hiểu hết nội dung viết gì.

    Một khoảng thời gian sau đó, gần giáng sinh thì phải, mình nghe tiếng gào thét xé lòng cất lên gọi Dady, mình mởi cửa ngó ra thì thấy mấy người làm công tác xã hội đang kéo lê nó ra khỏi nhà đưa đi đâu ko biết. Từ đó thình thoảng lắm mới thấy nó về nhà thăm gia đình cùng với mấy người trợ giáo.
    Sau này hình ảnh nó bị kéo lê với âm thanh gào khóc gọi bố của nó cứ ám ảnh mình mãi. Mình tự nhủ, nếu mình ở trong hoàn cảnh đó thì sao nhỉ. Ko, ko bao giờ mình để ai động đến con mình , mình sẽ dùng cái chết để uy hiếp họ. Đố ai lôi được con mình ra khỏi vòng tay của mình.
    Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
    The future's not ours, to see
    Que Sera, Sera

  18. Có 7 thành viên cám ơn bài của OA _ NỮ:

    Bình Nguyên (28-05-2012),Marat Safin (26-04-2012),Nhím con (29-04-2012),Phu sinh (29-04-2012),Sheiran (27-04-2012),TeacherABC (26-04-2012),Triplec (25-04-2012)

  19. #2210
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket OA _ NỮ's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    4.994
    Thanks
    4.403
    Thanked 9.333 Times in 1.852 Posts

    Default Re: Riêng một góc trời.

    OA NỮ tranh thủ chụp trộm













    Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
    The future's not ours, to see
    Que Sera, Sera

  20. Có 7 thành viên cám ơn bài của OA _ NỮ:

    Bình Nguyên (28-05-2012),Marat Safin (26-04-2012),mktone (27-04-2012),Nhím con (29-04-2012),Phu sinh (29-04-2012),Sheiran (27-04-2012),TeacherABC (26-04-2012)

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •