- Sang tuần thứ hai, ks giảm giá cho mình chỉ còn 100$ một ngày và phải trả thêm 9$ cho internet. Trong phòng có lò vi sóng và máy pha cafe thế là cũng tạm đủ. Mình có một cái nồi nấu ăn hôm mua ở chùa để gây quỹ cho chùa ko ngờ lại rất có tác dụng vì có thể nấu ăn được trong lò vi sóng.
- Mỗi ngày đi chơi về, thỉnh thoảng mình rẽ vào phố tàu mua đồ về nấu. Chủ yếu chỉ hấp và luộc. Đồ hải sản ở đảo tươi hơn ở TRT nhất là tôm hùm và cua. Mình hay mua về hấp sau đó gỡ ra vắt chanh và muối, sau đó cho vào một cái hộp nhỏ mang ra bờ biển thưởng thúc cùng vớ rượu đỏ
Ở trên đời này, ko có điều gì là hoàn hảo. Muốn có tự do phải trả giá bằng sự cô đơn. Nhưng thà một mình cô đơn còn hơn là giữa một đám đông mà cảm thấy mình lẻ loi, cô độc. Khi đó còn tệ hại hơn bao giờ hết.
Nhưng đôi lúc mình cũng thấy buồn và nhớ những người bạn ở NR và vnphoto. Cứ ước ao những giây phút như thế này có một vài người bạn thân ngồi tám chuyện với nhau thì thật là tuyệt vời.
Nằm dài trên chiếc ghế ngắm biển và nghe nhạc VTA. Khi BK cất lên câu
Một làn khói trắng
Ru đời vào quên lãng
Nâng sầu thành hơi ấm
Hơ dịu tình đau
Chợt cảm thấy thèm như được cảm giác của người nhạc sĩ đó vô cùng. “Nâng sầu thành hơi ấm, hơ dịu tình đau”
Chìm đắm trong những giai điệu nhạc của VTA, và lắng nghe âm thanh của những tiếng sóng biển, mình bỗng giật mình khi nghe một giọng nói tiếng Anh mang âm hưởng Anglo saxon nhão nhoẹt bên tai.
- May I?
- Đứng trước mặt mình là một người đàn ông đứng tuổi. He khoảng ngoài 40t. Đẹp trai, da trắng mặc đồ có vẻ lịnh thiệp. Dáng điệu he bẽn lẽ chứ ko dạn dĩ lắm. Hai bàn tay he cầm hai ly rượu và he nói với mình.
- - May I by U the drink...
-
Thình thoảng có những buổi tối ở bãi biển, mình hay bị những Beach Boy làm phiền. Xong những BB ở đây cũng rất lịch sự chứ ko sỗ sàng như ở BL hay JMC. Họ tới hỏi mình có cần companion ko, mình từ chối thì họ nói,”có thể tôi ko hợp mới Mrs.. xong tôi có những bạn khác.”
Mình thường trả lời họ. “ I not travel 4 xxx, ok”
Tối nay người đàn ông này ko biết thuộc loại người gì, he quá tuổi để làm BB, mình nhìn he một lúc rồi tắc lưỡi say ok, mình gọi người phục vụ gần đó mang thêm chiếc ghế và mời he ngồi.
He đưa mình ly rượu và khẽ cụng ly rồi uống gần cạn.
Mình đưa lại cho he ly rượu và chỉ vào trong túi sách của mình chai rượu đang nằm đó rồi nói.
- Thanks, I have my own drinhk.
- Khi đó mình mới để ý kỹ đến người đàn ông này và đã hiểu he là ai. Mình nói với he.
- Khi đó mình mới để ý kỹ đến người đàn ông này và đã hiểu he là ai. Mình nói với he.
- - Tôi nghĩ là ông sẽ thất vọng với tôi thôi, tôi muốn được hưởng thụ sự yên tĩnh của bãi biển này trong kì nghỉ của tôi.
- - Nếu chỉ để nói chuyện thì ok, nếu ông có thời gian...
- He im lặng.
- Mình lại nói tiếp.
- - Tôi biết ông ko phải là khách du lịch như tôi, đúng ko
- - Sao Miss ...biết
He hỏi mình.
- - He he, mình cười.
- Mình rót rượu vào ly của mình và tiện rót luôn cho he sau khi ra dấu hỏi he có uống ko.
- mình hỏi he
- - Ông ở hòn đảo này lâu chưa? Có thích nơi này ko, còn tôi thì phải lòng nó rồi, tôi nghĩ tôi sẽ quay lại đây...
- Trong bụng mình nghĩ thầm, “sao ko nhập đề ngay đi, để mình từ chối để khỏi mất một buổi tối nay cho riêng mình.”
- He trả lời minh
- - Tôi biết, tôi để ý đến ms rất say mê chụp hình, tôi thường thấy ms hay ngồi ở chỗ kè đá kia vào mỗi buổi chiều để chụp hoàng hôn...
- - Oh
- - Miss rất có kinh nghiệm khi đi du lịch một mình...Phải ko?
Trời, thì ra mình là đối tượng săn mồi của đám này. Mà cũng phải thôi, một pn sồn sồn độc thân có vẻ nhiều tiền lắm của như mình thì tất nhiên sẽ là mũi tên nhắm của họ bắn tới.
- Oh, thì ra tôi đã bị để ý, vậy thì ông biết tất cả rồi. Tôi ở đây cũng mấy ngày rồi, đêm nào cũng ra đây ngồi và khi quay trở về phòng thường là cũng một mình. Tôi nghĩ ông cũng sẽ mất thời gian với tôi tối nay thôi. Sir!
- He ko phủ nhận và cũng ko nhận, mình đuổi khéo he.
- - Tôi biết ông thuộc vào đẳng cấp cao trong giới của ông, tôi nghĩ tôi sẽ làm ông thất vọng. SR, tôi muốn một mình...
- OK, ko sao, chúng ta có thể là bạn mà,
- Rồi he lấy phone ra gọi, sau khoảng 5p, có người mang ra chỗ mình chai rượu đỏ chưa khui.
- He mở rượu mời mình và hỏi.
- - Tôi cảm thấy nc với ms rất hứng thú, tôi có thể uống hết cùng ms chai rượu này tối nay ở đây ko?
-
- Mình nghĩ thầm Thì ok thôi.
Rượu vào lời ra. Người đàn ông này cũng ko đến nỗi khó chịu lắm. sau vài ba câu nhận xét về chai rượu he hỏi trực tiếp mình ngay.
- -Ms biết tôi là ai?
- - Yes
- -Sao biết.
- -Đôi mắt, một con người có thể che giấu được bản chất thật của họ bằng các thủ thuật và kinh nghiệm, xong đôi mắt thì ko...Khi ông xuất hiện trước mặt tôi, đôi mắt của U nhìn tôi một cách rất dò xét, và khi đối mặt với U, nhìn nước da của u là tôi biết U ko phải là dân du lịch. Nước da U dám nâu rất đồng đều, da dẻ u mịn màng, móng tay trau chuốt, mặc đồ rất xịn. Cái áo sơ mi kẻ nhìn có vẻ tầm thường xong bộ cúc áo này phải đặt mới có... Chỉ cần thế thôi là tôi biết U thuộc hàng xịn rồi.
- Nghe mình nói thế, thái độ của he thay đổi khác liền, sự hờ hững và có chút coi thường ở he còn nữa, he xin phép rót rượu cho mình với he .
- He tâm sự với mình nhiều lắm, mình chỉ nhớ he nói he đã từng có bạn gái là người VN, chê he nghèo bỏ he...sau đó he vì thất tình he phá đời, thở thành trai bao của các bà nhà giàu. Bây giờ he cầm đầu một tổ lái
gồm các phi công cao cấp. He nói he đã từng gửi đến cho mình mấy Bb xong đều bị mình lờ phắt đi , nên tối nay he mới thân chinh ra tiếp xúc với mình, coi mình là mb loại nào mà mãi ko chịu cất cánh.
- Hề hề.
- He hỏi mình có phải là Less ko?
- Mình hỏi he giờ còn thân chinh lái mb ko. He nói ko còn vì he bị bạn ngái tịch thu bằng phi công rồi. He he, xong he sẵn lòng lái chui tối nay với mình.
- Nghe xong cả mình và he đều phá lên cười.
Giờ nghĩ lại buổi tối hôm đó mà vừa viết lại vừa buồn cười về người đàn ông đó. Khi he đã ngà ngà say, he dốc hết, trút hết một cách bất cần. He vứt bỏ bọc ngoài của một quý ông lịch sự mà tâm sự với mình tuốt tuốt. Có lẽ nghĩ mình là người lạ he ko phải e dè gì hết nên mình hỏi gì he nói đó.
Mình hỏi he.
- - Làm nghề pc như các ông chắc bằng lái phải đa dạng lắm hả?
- - Yes
- - Loại mb nào ông lái mà phải trả ông nhiều tiền nhất.
- - Loại mb vừa cũ, vừa nát.
- - Loại mb của nước nào cần pc nhiều nhất.
- - Nhật. MB Nhật.
- Hì hì, ko ngạc nhiên.
- - Hề hề, thế lái Boing thì sao?
- - Loại đó thì hao săng tốn sức nhưng sướng... Tiền ko là vấn đề.
- He làm mình cười ngả nghiêng, he cũng cười khoái trá.
- - Vậy công ty của ông có phải nộp thuế cho ai ko?
- He đang trong tâm trạng máy nổ phành phạch mà khi nghe câu hỏi đó của mình he chợt ngừng lại và nhìn mình rất chi là cảnh giác.
- Chai rượu của he và của mình đều cạn. Mình mở túi ra lấy bình rượu pha lê đựng X.O ra rót cho mình và he để nghe he tiếp tục xả. He ko để ý đến rượu nhưng he để ý đến bình pha lê của mình cầm trên tay, he hỏi mình cho he coi và hỏi mình bình này từ đâu tới, mình trả lời he.
- Có một lần tôi đi thác NGF và ghé vào cửa hàng bán phale coi mấy người thợ họ thổi thủy tinh. Tôi làm quen và chụp hình họ, sau đó mua cho họ cf mời họ đi uống. Sau đó ngỏ ý nhờ họ thổi cho một bình pl đựng rượu, làm sao phải thật nhẹ nhưng mà chắc, mỏng mà khó vỡ. Các hình khối trên bình phải chạp khít khi tay cầm nhưng ko được thô . Sau một tháng oder, tôi quay lại nhận hàng với sự đảm bảo của một sư phụ sẽ ko có cái bình thứ hai nào giống thế.
He nghe câu chuyện của mình nói xong vẫn ko chịu dời chiếc bình cầm tay, he săm soi ngắm nghía và nói với mình.
- U có điều kiện quay lại đó đặt một cái bình thứ hai, còn tôi thì ko, u có thể để lại cho tôi cái bình pl này được ko. PLS. Giá cả ko thành vấn đề.
- Mình trả lời he.
- Đây là vật yêu thích của tôi, tôi ko thể từ bỏ nó, xong tôi sẽ quay lại nơi đó oder một cái gửi tặng U. - Chẳng biết he có tin lời nói hão huyền của mình hay ko, he đưa lại cho mình chiếc binh và say thanks, ko một lời nằn nì.
- Mình và he lại uống hết bình pl XO đó. He đứng lên say BB và hẹn mình một buổi tối khác cũng ở chỗ này. Xong mình chẳng thấy bóng dáng của he đâu cho đến lúc quay trở về TRT, nhưng cũng từ đó mình ko bị cái đám BB đó quấn chân mỗi khi đi dạo ở bờ biển nữa.
Những buổi chiều ngồi đợi chụp hoàng hôn
Bình minh trên đảo
Một ông thày sai 5DM2. Hình he chụp rất đẹp