Những cung đường nhìn hay ghê ha Oa!
Bình Nguyên (17-04-2012),mktone (14-01-2012),OA _ NỮ (15-01-2012)
Bình Nguyên (17-04-2012),NCĐ.2009 (04-03-2012)
Thanks MK đã chớp được rất nhiều hình OA đng tác nghiệp. OA vào đường link của MK save được ít hình của OA này.
sao hình laị nhỏ thế này hả MK?
Và OA trả lễ cho MK nhé.
MK có nhớ lúc đang làm mẫu cho OA ở cánh đồng muối này ko.
và bên khi nghỉ chân bên bờ suối
Giống như 007 ấy nhỉ.
OA NỮ vừa chụp tuần trước ở hội thiện nguyện
![]()
Last edited by OA _ NỮ; 22-01-2012 at 07:07 AM.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera
Bình Nguyên (17-04-2012),Emanuel (25-01-2012),NCĐ.2009 (04-03-2012),Nhím con (30-01-2012),Phu sinh (25-01-2012)
Sau khi lần chót cf với mọi người, trong đoàn chỉ còn lại ML và ON buổi tối cuối cùng ở LA. nhưng may quá hai chị em có Saigonlove rất nhiệt tình dẫn đi SP và mời bò bảy món cùng với he và con gái he. Ngon ơi là ngon MK ơi.
Bức hình bữa ăn trưa lần đầu gặp gỡ OA phải đổi thành bữa ăn chiều thì phải hả MK. Vì bọn mình bị cái GPS chết tiệt chỉ đường xuyên biên giới qua quán ăn ở Canada nên bị cả hai nuớc giữ lại vì hành vì xâm nhập bất hợp pháp.
Nhớ lại buổi trưa hôm đó bọn mình cứ vô tư phóng xe đến tận đường biên giới giữa hai nước mới nhận ra mình bị lầm đường, xong lùi xe lại thì đã quá muộn, mình đã ở trên đất Canada mất rồi.
Công nhận cục di dân CND dễ. Trong đoàn mình có 2 người ko mang theo hộ chiếu xong họ vẫn thả đi ngay, nhưng ko ngờ quay lại Mỹ cả đoàn lại bị giam giữ cả một buổi chiều vì cái tội ko mang theo giấy tờ.
OA nhớ lại cảnh họ chỉ thả một mình OA về để lấy hộ chiếu cho hai người để quên ở ks, và mình nằn nì họ cho thêm một người để đi cùng với OA thì họ lạnh lùng ko chịu.
Khi về đến ks OA cứ băn khoăn khó xử. Nếu một mình lên phòng của mọi người để tìm hộ chiếu, nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao. Dù sao thì cả đoàn cũng chỉ biết OA có vài giờ ngoài trừ sư phụ ĐB thì hiểu OA hơn.
Thế là OA đành phải đưa chìa khóa phòng cho reception và trình bày với họ để họ cử người đi cùng với mình lên phòng, xong ko ngờ họ lại làm khó dễ với mình vì tên mình ko có ở danh sách ks. Họ hành mình cũng gần 1h, bắt OA quay lại cục di dân để lấy giấy giới thiệu...
Nhớ lại lúc đó OA điên lắm rồi xong vẫn phải cố dịu giọng nói “ pls, pls sir, Can U call Departmen of migration 4 Me...”
Cuối cùng thì họ cũng gọi cho cục di dân để xác thực câu chuyện và sau đó họ gửi một người lên phòng cùng với mình để lấy họ chiếu.
Cũng may có người đi cùng lên OA lục đồ của mọi người vô tư ... Bao nhiêu bí mật của các ông và của chìm của nổi mình biết hết. Hì hì.
Chuyến đi săn thu Bắc Mỹ bọn mình có bao nhiêu kỷ niệm đẹp, nhưng kỉ niệm đi lạc xuyên qua biên giới để tìm quán ăn trưa là một kỷ niệm khó quên và cũng là một bài học đáng nhớ nhất.
OA nhớ khi đi Nam Mỹ, qua mấy nước mà phải có visa mới được nhập cảnh. OA ko xin vs từ trước xong lại muốn qua chơi và cũng ko đem theo hộ chiếu, nhưng chỉ cần kí quỹ một số tiền là có thể qua. Mình ko chịu đặt tiền thì hối lộ cho họ, họ cũng cho nhập lậu...Ko nguyên tắc như Mỹ và CA
Last edited by OA _ NỮ; 22-01-2012 at 01:34 PM.
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera
Bình Nguyên (17-04-2012),Emanuel (25-01-2012),NCĐ.2009 (04-03-2012),Nhím con (30-01-2012),Phu sinh (25-01-2012)
Mình cứ tự nhủ mỗi khi đọc báo mạng VN sẽ ko bao giờ vào đọc những mục nói về các tệ nạn xã hội nữa để khỏi bức xức và đau lòng, xong chịu đựng ko nổi khi đọc hai câu chuyện ở trong báo mấy ngày hôm trước. Đó là câu chuyện cưỡng chế đất đai ở TL và câu chuyện một cậu bé bị chết ngạt trong xe vì xe khách nhồi nhét quá đông.
Theo dõi câu chuyện đến đâu, mình cứ bàng hoàng và rùng mình đến đó, về những bất công và sự vô nhân tính ở những con người có thể gọi là người đó. Cảm xúc lúc đó ko sao cầm được nước mắt khóc thương về những số phận con người quá bi đát và bi thảm. Sống trong một xã hội đang trong thời kì quá độ ko biết sẽ đi về đâu....
Thiên đường?
Địa ngục?
Các anh chị mình và bạn bè hay hỏi sau này có về VN sinh sống như em trai và chị gái của mình ko. Mình thường trả lời mọi người.
- Vn về chơi thì được, còn ở thì ko, vì những lý do sau đây.
-
- 1- Giao thông ko an toàn.
- 2- Thực phẩm ko an toàn
- 3- Y tế ko an toàn
- 4- luật pháp ko an toàn..(Phép vua còn thua lệ làng)
- 5- Giáo dục ko an toàn..
....Tất cả những điều trên đều có thể xảy cho bất cứ ai. Kể cả những người thật giàu có, nên cái câu “Ở VN có tiền là có tất cả” ko thể áp đặt ở một số thứ.
Chị gái mình ko chịu khi nghe mình nói, she lý luận.
Ở VN
1-“em có tiền em mua xe bọc thép em lái, chẳng sợ các loại xe nào đè bẹp em cả
- 2- Em có tiền, em mua farm thuê người chăn nuôi trồng trọt lấy thì còn sợ gì bị ngộ độc thực phẩm.
3- em có tiền, em vào vệnh viện xịn thì còn sợ gì gặp bs lấy trộm nội tạng của em nữa
4- Em có tiền, em làm luật đặt lệ kiểu gì mà làng nước chẳng răm rắp theo ...
5- Em có tiền thì em vả vào mặt thầy giáo chứ sợ gì thầy giáo đánh con em...
Và cuối cùng chị phán
Ở những nơi mà đồng tiền có thể mua được tất cả thì nơi đó dễ sống nhất...Đáng sống nhất
...Pó tay. Nghe chị gái lên lớp như thế mình đành chịu bởi vì mình chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có nhiều tiền để sống như thế cả. Chỉ đành biết lẩm bẩm tự mình nói mình nghe
- Có thể dễ sống...Nhưng sống ko dễ. Có thể đáng sống, nhưng sống ko đáng...
- Chị gái nghe mình lẩm bẩm, she mắng
- - Lại nói tiếng Miên...
Que Sera, Sera. Whatever will be, will be
The future's not ours, to see
Que Sera, Sera
Bình Nguyên (17-04-2012),Emanuel (25-01-2012),NCĐ.2009 (04-03-2012),Nhím con (30-01-2012),Phu sinh (25-01-2012)