Chúng tôi chơi với nhau rất thân, ko biết thân từ bao giờ. He là người cùng trong ngành của tôi. He mở KROK, nhà hàng, tôi cũng thế.
Đã có một thời , he xuýt trở thành cháu rể tôi. Tôi có cô cháu gái, giống tôi về hình thức một cách lạ kì,. Hai người đang cặp kè với nhau rất khắng khít.
Gián đoạn một thời gian sau gặp lại, he giới thiệu vợ he cho tôi quen biết với một giọng nói rất tự hào như có phần khoe khoang. “ Đó Dì thấy ko, vợ Phong có ra dáng là một thục nữ ”
Chào hỏi qua loa, tôi ngán ngẩm với tình đời “bạc trắng như vôi” và tự ngẫm
- Để rồi coi, ai mới là thục nữ đích thực, ai ko ?
Rồi hơn năm về trước, trong một buổi quyên góp từ thiện, tội lại gặp he. Phong độ he có phần nào suy thoái. Tôi bước đến bàn của he, choàng vào cổ he vòng hoa sen mini mà tôi tự tay gấp,và thầm thì vào tai he nói
- Thục nữ của cháu đâu rồi, cháu rể hụt của Dì?
He đỏ mặt, lung túng, lắp bắp, và lảng tránh.
Sau buổi quyên góp, he gặp lại tôi và nói.”Cuộc hôn nhân của he thất bại hoàn toàn, và he rất tiếc nuối cháu tôi”
Tôn trọng sư riêng tư của he, tôi chỉ còn biết nói
- Sorry.
Tôi kể cho he nghe về cô cháu tôi, về hạnh phúc trong hôn nhân của her., và tôi nói.
- Người cộng sản hay nói câu “ Đừng nhìn hiện tượng để phán xét bản chất” Giờ đây Phong đã thấm thía điều đó chưa?
Từ đó tôi với he trở thành đôi bạn , He ko chịu gọi tôi là Dì nữa, he nói
- Hơn người ta có 6, 7 t mà đòi làm Dì, ko chịu đâu.
He là một người thành đạt rất sớm về sự nghiệp, trong cộng đồng người Việt he rất có tiếng tăm về lòng nhiệt tình trong mọi lãnh vực. Gặp lại he, tôi được học hỏi rất nhiều điều thú vị, vì những hiểu biết bao lacủa he rất trong hội người Việt.
Đợt tôi về VN vừa rồi, he là người gọi phone cho tôi nhiều nhất, quan tâm đến mọi chi tiết về cuộc sống tình cảm của tôi một cách tường tận. Tôi ko giấu he bất cứ chuyện gì.
Mấy người con nuôi tôi ở VN hay hỏi thăm tôi về he, có thế nào tôi nói thế, xong hình như ai hỏi cũng chỉ để mà hỏi, xong giọng nói họ như có âm hưởng. “ Biết thừa, biết thừa rồi, một người đàn ông đẹp trai như tài từ, thành đạt giàu có như thế, Mum lỡ lòng bỏ qua sao?”