Tự nhủ lòng mình không hờn ghen thế đấy
Mà lòng này cứ quặn thắt cơn đau
Hỏi đời là gì mà nhiều dây oan trái?
Quấn chặt tim em phủ kín thân gầy!
Tự nhủ lòng mình không hờn ghen thế đấy
Mà lòng này cứ quặn thắt cơn đau
Hỏi đời là gì mà nhiều dây oan trái?
Quấn chặt tim em phủ kín thân gầy!
Người đàn bà đẹp luôn luôn lấy chồng không ra gì. Vì người đàn ông thông minh không bao giờ lấy đàn bà đẹp.
Đời là gì?
Đời là lưới nhện
Cột ta đau thương?
Đời là sông chảy
Rẽ vạn con đường?
Đời là sân khấu
Sau lớp màn chung
Người không son phấn
Buồn vui quyện cùng?
Hay đời là gió
Hay đời là mưa
Đời là vực thẳm
Ai cũng phần chừa?
Đời là gì nhỉ?
Ông trời biết không
Sao dẫn ta đến
Rồi nhốt vào lồng?
Nghe bạn hỏi, PL cũng nghe nhiều trăn trở. Chúc bạn vui thanh thản với thơ nhé.
Đời là bể khổ
Ở giữa nhân gian
Đời là dây oan
Vương khắp thế trần
Đời như cánh bướm
Sắc màu lung linh
Đời là cánh chim
Rong chơi khắp trốn
Đời là cơn gió
Nhẹ thổi muôn nơi
Đời là áng mây
Bồng bềnh trong gió
.........
Đời như trái đắng
Vững vàng bước chân
Đời là mật ngọt
Ru ta êm đềm!
Chị PhaLe cảm ơn chị chia sẻ cùng Si nha! Em nặn mãi mí ra vài chữ này đấy chị ạh! Hiiiiii!
Người đàn bà đẹp luôn luôn lấy chồng không ra gì. Vì người đàn ông thông minh không bao giờ lấy đàn bà đẹp.
Đời là chuỗi ngày dài lầm lũi
Đi và đi vượt mọi gian lao
Ái tình, công việc, và biết bao
Những đam mê, xì trét, mệt mỏi
Ở đời ai chẳng "Niềm riêng"
Vô đây mà "xả"...hết chung chiêng liền
Người đàn bà đẹp luôn luôn lấy chồng không ra gì. Vì người đàn ông thông minh không bao giờ lấy đàn bà đẹp.
Gái là gì...khi không còn cảm hứng
Yêu là gì...nó đã chết trong tôi
Đời là gì, ôi một màu đen tối
Nhưng trái tim tôi vẫn cháy mãi trong đời
Mười sáu tuổi đời với em đẹp lắm
Thả thân mình mà tắm giữa thiên nhiên
Kệ ai cơm áo gạo tiền
Kệ ai mua bán muộn phiền qua đây!