Hoang mang ... mệt mỏi, bệnh tình lúc nặng lúc nhẹ, nhìu khi mún die đi cho xong ...
Buồn bực ... ức chế, tình cảm khi có khi không, lắm lúc muốn chết wách cho rồi ...
Lại thêm 1 cái nhìn thương hại, lại thêm 1 tiếng thở dài ... ừ thì bao năm nay mình vẫn sống mà ko cần ông ấy ... và cũng chẳng cần sự thương hại của ai ... Đã wen rồi, cái gì cầm lên đc thì cũng bỏ xuống đc, bây giờ ai ko cần mình thì mình cũng ko cần họ ... ngay cả lúc đang bệnh thế này .. mình cũng ko cần ai wan tâm ... cầu bất đắc khổ ... chẳng mong điều gì hơn là mọi ng trong nhà bình yên khỏe mạnh, và 1 vài ng nào đấy bình yên khỏe mạnh ... dù sao thì so với mọi ng ... mình cũng ko là gì cả ... đôi khi mất fương hướng trong cuộc sống này, ước gì mình die đc nhỉ, ước gì 1 ngày mình ko fải nghỉ đến ai đó nữa, ước gì mình sống lý trí hơn 1 tý, ước gì mình biết đc mình đang làm gì ... hjk hjk
******************
Ghét lá vàng nên hận cả mùa thu ...
*******************
Cuộc sống con người đâu ai dc trọn vẹn.lúc thăng,lúc trấm...Có những lúc ta cảm thấy lạc lõng vô vọng trên cõi đời này....nghĩ ngợi lung tung,chán chường..mất mãn.Xong cũng chẳng giải quyết dc gì...Cuộc sống của LH cũng vậy có lúc tưởng chừng bế tắc ko thể nào gỡ nổi.Nhưng ngồi bình tâm suy nghĩ lại bản thân thấy mình cũng có phần ko đúng..mình tự hỏi "Tại sao" và tự trả lời.....Sau cơn mưa trời lại sáng....mọi chuyện đều có hướng giải quyết tốt đẹp...Chúc Sanmei bình tĩnh tự tin vượt qua mọi tình huống..Vui lên nhé San.
Gia tài duy nhất cậu Vàng
Hôm qua thằng Chí nó sang gởi riềng.