Trích dẫn của
phale
Từ khi...
Từ khi...
Nắng cũng thôi vàng
Con đường khóc giữa hai hàng cây khô
Đời chìm trong bão giông xô
Gió mang cát bỏng chực chờ rắc rây
Từ khi..
Mình trắng hai tay
Trái tim nằm chết guộc gầy...lối quen
Linh hồn gục giữa đêm đen
Nấm mồ vừa đắp khắc tên riêng mình
Từ khi..
Người rũ ân tình
Yêu không thề hứa, niềm tin tan rồi
Nghẹn ngào, cay đắng lên ngôi
Còn mong chi nữa...xa xôi...lại gần
Đêm đêm góc gối lệ đầm
Bàn tay ôm mặt rưng rưng tủi hờn...
PL 11.5.09
Từ khi…
Từ khi… Áo lụa thôi vàng
Con đường hò hẹn từng hàng úa khô
Tình yêu ai nỡ bán xô
Bao năm gần gũi cơ hồ đem rây
Từ khi… vuột mất vòng tay
Người về bến ấy bờ này thôi quen
Mây buồn trời cũng xám đen
Cỏ buồn đan lối chân quen đôi mình
Từ khi… bỏ nghĩa quên tình
Ê chề ở lại niềm tin bay rồi
Ngày xưa ai rẽ đường ngôi
Buông lời ước hẹn cho tôi kề gần
Để giờ năm tháng ướt đầm
Đường xưa lối cũ mưa ngâm… nắng hờn !
12/05/2009 – Viên Mãn