MN,
Có khoảng cách nào vô hình anh nhỉ?
Để bàn tay đợi mãi một bàn tay
Em cô quạnh, giữa trần gian đông đúc
Lặng lẽ nhớ anh, chẳng dám tỏ bày
Có lẽ là có điều chi khiếm khuyết
Hai cuộc đời im ắng ở cạnh nhau
Em chưa tựa, vẫn hiểu vai anh ấm
Tiếc thời gian, không đủ nữa xanh trầu
Anh cần mẫn một bóng tùng che chở
Đủ cho em cảm thấy chút yên bình
Đi cặm cụi, vẫn đôi khi ngoảnh lại
Anh-mặt trời, ấp ủ một bình minh
Không dám hẹn kiếp sau nào vẹn nghĩa
Đã gặp đây còn hai nẻo song đôi
Sang kiếp khác ... lấy chi làm mật mã
E tìm nhau thêm đằng đẵng ngậm ngùi
PL 20.4.10
Không đề
Chiều tủn mủn, lật dòng thơ đếm chữ
Trăm chữ buồn hiu hắt một chữ vui
Tay vò mãi chiếc túi lòng vừa rỗng
Chẳng lẽ đem ta xé nhỏ rồi vùi
Thèm một chút vô tri của sỏi
Chịu đớn đau cùng trải một con đường
Niềm vui mọc từ vết cào tê tái
Cắn răng cười... đi nhẫn nại muôn phương
Có những điều vừa thành tro vung vãi
Bay chập chờn trong cay đắng phiêu diêu
Ta trút nốt ra ngoài đôi lệ sót
Hoang hoải trôi theo con sóng thủy triều...
PL 20.4.10
Không đề
"Kiếp sau em nguyện làm sơ"
Anh nhắc lại một câu trò chuyện cũ
Sóng đâu đây lại quay về vần vũ
Những giọt buồn, bỗng chốc lớn không hay
Em lỡ cầm day dứt bỏng bàn tay
Thời gian ngắn chưa đủ thành màu nhiệm
Tự xẻ mình ... một nửa vùi khăn liệm
Nửa tật nguyền... dò dẫm lối riêng đi
Anh miệt mài như một cánh thiên di
Bay muôn hướng vẫn phương trời em ở
Đôi cánh đầy, còn xót lòng chuyên chở
Vạn nẻo đường, lặng lẽ mối tình chân
"Không kiếp này, thôi kiếp khác.."
bâng khuâng
Em đã nguyện...
con thuyền không bến cập
Nợ quên vay...
đành dửng dưng duyên phận
Lặng bên đường đôi ánh mắt chờ nhau...
PL 20.4.10
Phớt dấu chim di
Anh chẳng về cho nắng bớt hanh hao
Sóng hồn em mở niềm đau khép vội
Lời trả vay phải đâu là hờn dỗi
Em vay tình
...quên lối cánh chim di
Đã vay chưa? Hay chỉ mộng tràn mi
Cánh chim xa đã bay vào quá vãng
Đã vay đâu bởi hồn anh lơ đãng
Quên câu chờ...
nơi góc vắng đợi nhau
Sóng xô tình
như chửa trọn niềm đau
Mùa giông tố cuốn em vào day dứt
Để em mơ những bóng hình không thực
Cơn mơ nào thao thức trái tim anh?
Chỉ kiếp này cho dẫu có mong manh
Hồn em đó, em riêng dành, chỉ một
Dẫu mai đây ta giật mình thảng thốt
Vết gian trần che phớt dấu chim đơn
Đã vay chưa? Sao chẳng dỗi không hờn
Thời gian ngắn đã là hơn màu nhiệm
Giấc mơ hoang có đôi lần chết lịm
Cánh chim về
đưa tiễn mộng hoài thai...
Last edited by Nắng; 26-04-2010 at 11:28 PM.
Em vẫn đi để mùa thu tịch lặng
Ai có về ươm nắng một mùa qua
Thu vẫn biếc trong đôi dòng tin nhắn
Chỉ riêng em rưng rức tím xa nhà.
Đau lòng!
Đành nỡ đoạn lòng bỏ bạn sao?
Những khi ấm áp thật đầy trào
Thuyền nghiêng sào chống tình từng nhận
Bão lớn bạt che nghĩa đã trao
Chén bát va xô cùng dọn chứ
Đũa thìa lệch nghiêng phụ so nào
Ba năm nỡ dứt một giây thế
Có phải lạnh lùng đến thế sao?
()
Đành thôi
Thôi đành từ biệt, biết làm sao
Một phút cuồng tâm dậy sóng trào
Chữ bạn chua cay buồn nghĩa kết
Câu người đắng chát tội tình trao
"Chân tình" hóa bụi làm sao nhỉ
"Bằng hữu" thành tro nói thế nào
Ngoảnh mặt nghe sầu dâng tấc dạ
Thôi đành từ biệt biết làm sao
()